Vì những câu chuyện hoàn

XUYÊN VÀ NGƯỢC XUYÊN - CHƯƠNG 04

Không có nhận xét nào
NO.4 - KHÔNG CÓ BIỆN PHÁP XUYÊN QUA
CHUYỂN NGỮ: WINDY


Cho nên nói, trên lớp học mà có sai sót đến mức này, cũng là một loại cảnh giới……..

*******************************************************
• Cảnh H:
Phòng vũ đạo………
• Cảnh I:
Trà đạo quán……..
• Cảnh J:
Gánh hát kinh kịch…….
• Cảnh K:
Trung tâm vật lý trị liệu Trung y……
• Cảnh L:
Phòng bếp của quán rượu Mỗ Đại……..(???)
• Cảnh M:
Trung tâm chỉ huy dẫn nước chống lũ……….(vào đây làm gì?!)
• Cảnh …….
Cứ như vậy, trong lúc các phương pháp huấn luyện ma quỷ của Mẫn Mẫn gióng trống khua chiên đồng thời tiến hành, một vấn đề không thể bỏ qua dần dần trồi lên mặt nước………
Đêm khuya, phòng ngủ nữ sinh, dưới ánh đèn bàn:
Mẫn Mẫn thống khổ nằm trên bàn học, mở bút kí ghi chép kế hoạch xuyên qua ra, đằng sau “Phương pháp xuyên qua” bày ra chi chít các điều khoản——–cùng với, một dòng được gạch chân màu đỏ rất bắt mắt!
“Cách dễ dàng nhất để xuyên qua là tai nạn xe cộ…….Nhưng…….”
Thời gian trở lại một tháng trước kia:
Người nào đó băn khoăn đi qua đi lại năm bảy lần, vẫn không hạ được quyết tâm đứng ra giữa đường cái……Cuối cùng lại bị chú cảnh sát giao thông chặn lại, tận tình khuyên bảo: “Nha đầu, tuổi còn trẻ sao lại nghĩ quẩn vậy? Trên đời này có chuyện nào không thể giải quyết hả? Đầu năm nay ai cũng sống thật không dễ dàng đúng không? Cho nên cháu có muốn chết cũng phải nghĩ cho ta chứ, giải quyết tốt hậu quả thật phiền toái a……….”
Người nào đó suy nghĩ ba ngày, rốt cuộc  gọi một chiếc taxi màu đen, vốn định liều mạng…….Sau ba giờ đi từ Thiên An Môn đến Sùng Văn Môn, lái xe kia mắng: “Khốn! Lại con mẹ nó kẹt xe!”
Xuyên qua bằng tai nạn xe cộ ——–đỗ vỡ!
Tiếp theo thì ~ cần phải từ trên cao rơi xuống, cái gì mà nhảy từ vách núi cao, té ngã, ngã từ ban công xuống……..Nhưng…..”
Thời gian trở lại hai tháng trước kia:
Người nào đó sau khi lần thứ n từ trên giường, trên ghế, trên bàn, trên thang hung hăng ngã xuống đất……..Người ở lầu dưới chạy lên đây, một cước đá văng cửa chửi ầm lên: “Con mẹ nó nha đầu ngươi mà còn dám ngày đêm làm ầm ĩ bà đây sẽ một chưởng đập chết ngươi!!”
Người nào đó, trong lúc thần chí mơ hồ: “……Đập chết? Có thể xuyên qua không?”
Bà thím cứng ngắc………
Người nào đó đứng trên thang lầu hít sâu vài lần, không dám lăn xuống……Đột nhiên sau lưng bị một người đụng phải! Người nào đó không hề chuẩn bị tâm lí liền hướng về cầu thang tám mươi chín bậc phóng tới——-rơi vào lòng một nam sinh! Người nào đó sau khi nói lời cảm tạ chuẩn bị rời đi, nam sinh kia mặt đỏ tai hồng nói: “Triệu Mẫn mẫn……thật ra tôi……..thật ra tôi………..thích bạn lâu rồi….”
Người nào đó cứng ngắc……..
Người nào đó đi khắp Bắc Kinh không tìm được vách núi cao nào vừa lòng, sau lại tính toán nhân dịp nghỉ hè đi vùng khác tìm xem xem. Sau lại nghe người ta nói nhảy vực có khả năng không chết, đành bỏ ý niệm trong đầu.
Người nào đó cảm thấy nhảy lầu có thể rơi trúng quần chúng vô tội hoặc phương tiện công cộng, chết cũng sẽ dọa các bạn nhỏ ngây thơ thuần khiết, nên đành bỏ ý niệm trong đầu.
Rơi xuống để xuyên qua–không thành!
Ngoài ra còn có các loại điện giật xuyên qua, rơi xuống nước để xuyên qua, xuyên qua trong giấc ngủ, môi giới xuyên qua, hắt xì xuyên qua…….
Tất cả các thử nghiệm đều không thành!
Nhìn một chuỗi các dòng gạch đỏ trên bản bút kí, Mẫn Mẫn vô cùng đau đớn hát lên: “Muốn xuyên qua ~ thật sự không dễ dàng ~~~~~”
Ba ngày sau, bản bút kí của Mẫn Mẫn bị giám thị ký túc xá lục soát, mặt trên ghi đủ loại các phương pháp tự sát làm nhân viên nhà trường một lần nữa coi trọng hơn công tác phụ đạo về tâm lí sức khỏe cho sinh viên……..
To be continued. . .

Không có nhận xét nào :