Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 37

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 37


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH






Mt công trng thành vn ct khô.
m ĩ kinh như vy, mng tiu ngu ngc đã được bo v, còn tôi thì được vinh danh tr thành đ ph hàng tht giá tht. T nay v sau, trên bng xếp hng đ ph, bn công chúa vinh quang chiếm v trí th hai. V trí th nht đó chính là “Hon Thư phu nhân danh tiếng nhiu đi.
Tôi còn vn tưởng rng, ch chuyn qua đi, Túc Phượng và An Lăng Nhiên chc chn s hưu tôi, tôi cũng đnh c nhn không ló đu, có th cm hưu thư dn theo Kỳ Nhi, hoan hoan h h đi tìm cuc sng mi trong tương lai.
Ai có th ng, chuyn không như ý người, vào ngay bui ti bn công chúa đi náo yến hi, s tình xy ra có chút thay đi mang tính bước ngot.
S vic rt đơn gin, mt bui ti trăng sáng trên cao, gió thi hiu hiu.
Tôi trên giường lăn qua ln li, bt lun thế nào cũng ng không được, li nghĩ ti câu nói “mt ngày v chng trăm ngày ân” ca Văn Mc Ngc, tôi cm thy, lúc trước tiu ngu ngc đi x vi tôi cũng không t, chuyn Huyn Nguyt mc k vic hn có tin hay là không, tôi cũng phi nhc cho hn.
Vì thế, tôi đi tin vin tìm tiu ngu ngc.
Tiu ngu ngc ăn mc chnh t, ging như còn chưa ng.
“Có vic?”
Người đứng trong phòng thn thái sáng láng, đến ngay c tóc cũng sợi nào ra sợi đó, tư thế rt hiên ngang oai hùng, dáng v này… sao ging như đang đi tôi thế?
Tôi cúi đu vân vê khăn tay, nghe chính mình nói: “Tiu ngu ngc, ta có chuyn mun nói vi ngươi.
Đây là li m đu ngu ngc nht, ch là tôi càng nghĩ cũng không nghĩ ra được câu nào tt hơn, đành phi đi vy.
An Lăng Nhiên nhíu mi, kéo tôi vào trong ngi xung ri nói: “V Tri Nguyt?”
Tôi thiếu chút na cn đt đu lưỡi ca chính mình, vi xua tay nói: “Không phi không phi, ta mun nói…”
Li bn công chúa mun nói còn chưa kp ra ming, đt nhiên nghe thy trong giường phát ra tiếng đng, chc lát lin nhy ra mt hc y nhân, trong tay cm thanh kiếm vt thng v phía chúng tôi.
An Lăng Nhiên thy thế, đy tôi v phía sau, ch nói: “Ngc, đng có nhúc nhích.”
Tôi b An Lăng Nhiên đy ra, va vào mép bàn đau đến nhãn mo kim tinh, còn chưa kp do d đã thy thích khách t trên giường tiu ngu ngc nhy xung, bèn nhanh chóng chy ra ca kêu cu.
Người còn chưa đi ti ca, bên này An Lăng Nhiên và thích khách đã đánh ti trước mt tôi, k cũng l, tôi chy sang bên trái, hai người bn h ging như đã thương lượng sn dch sang bên trái; tôi né sang bên phi, bn h lin đánh sang phi.
NND, lão nương làm sao cũng không lt qua được.
Tôi nht thi tc gin, dt khoát xách mông ngi xung ghế hét to lên: “Người đâu! Người đâu ri!”
“Có thích khách…”
“Ô ô ~~”
Tôi còn chưa hú xong hai tiếng, tiu ngu ngc li đt nhiên lt đt chy ti bm ming ca tôi li, v mt kích đng nói không nên li.
“Liêm Nhi, đng kêu.”
Tôi ng ngoy đ kiu trong lòng An Lăng Nhiên, cùng lúc đó, gia v ca Mc vương ph cũng đã nghe được đng tĩnh mà kéo ti. Thích khách thy thế ta h tht bt đc dĩ, đành phi tn công An Lăng Nhiên tiếp, An Lăng Nhiên linh hot cht lóe, tránh được công kích ca hc y nhân, hai người cứ thế mà đánh tiếp, tôi có ngc cũng nhìn ra chút manh mi, cũng không nhanh không chm mà tiếp tc nhc ghế ngi xem din.
Đúng là tiếc tht, gi này nếu mà có thêm mt dĩa ht dưa thì vừa đ b.
Vì thế, lúc bn gia v dùng hết sc ca chín trâu hai h, đá văng ca phòng ra, ch nhìn thy mt cnh tượng qu d như thế này: tiu thế t An Lăng Nhiên cùng Hc y nhân đang đánh nhau hng hc khí thế, bn công chúa vô tâm vô phế ngi huyn quan, ôm trà cười tm tm nhìn hai người đến mt cũng không thèm chp.
Sau li có dã s truyn li, nói mt đêm này, mưa gió ni dy. Hp Hách công chúa ghen ghét thành tính, li còn cu kết vi người ngoài, đến mưu sát chng, nhưng b tiu thế t phát hin, va lúc bt gp hai người. Gian phu b chy, Ô b lp thác công chúa b thương hôn mê.
Đúng vy, mt đêm này, tôi đúng là b thương hôn mê tht.
Thế nhưng chân tướng s tht li là như vy:
Bn gia v vt vào, tiếp đó tay cm trường thương hong hn hét lên: “Thích khách đâu? Đâu?” (mi t đng liên tưởng ti Võ lâm ngoi truyn dáng v ca Lão Hình và Yến Tiu Lc lúc tìm thích khách)
A dì đà pht, đng trách bn gia v ca Mc vương Ph nhát như chut, thi gian thái bình lâu quá, bn nhãi này nào biết được ngày t tông mình liếm máu trên đao, tranh đot giang sơn đâu.
bên kia.” Tôi có lòng tt ch v phía hai cái bóng mt đen mt trng đang đánh rt sung sướng, ch thy bn gia v ging như bn rui b va đu nhau bước lên.
“Giết a…”
“Bo v tiu thế t…”
“Người đâu ri! Có thích khách!”
Tôi ngi trên ghế thm đ m hôi lnh, my thng nhãi đn đn này có hơi ngc tht, nhưng đu là người tt, mc dù trong lòng s chết mun chết, song có c mt đám người run run, nhưng va thy tiu thế t đang đu vi đch nhân say sưa nh nhi, đu như con thiêu thân nhy vào la nhào ti.
Còn bên kia An Lăng Nhiên và Hc y nhân ging như đang đu đến cao hng, người ngoài còn chưa kp đến gn, cũng không biết là ni lc ca ai phát ra, c đám tiu t ca Mc vương ph đu b đy ngược tr li.
Tôi đ mt tên tiu t bên cnh đng dy, người này còn chưa kp đng vng, đã giơ thương lên rng gin: “Giết a…”
Sau đó li ln na không biết s nhào vô tiếp, đám gia v chung quanh thy vy cũng không chu rt li phía sau xông tiếp v phía hai người, khóe ming tôi có chút run ry.
My thng nhãi này… đu là tr em tt, ch là có chút ngc thôi.
Vòng đi vòng li, hai người đánh ti hoa rơi nước chy, còn đám nhóc gia v cũng “Nhào vô xong, rồi li b di ngược tr ra” chơi đùa đến nhàm, đợi đến lúc tôi xem đến ni không ngng ngáp, còn suy nghĩ xem có nên v ng mt gic không, ch biết bàn tay người nào, đy tôi mt cái.
Mt cú đy này, đy tôi v phía vc sâu vn trượng.
Tôi b ln vào đám gia v ln xn, rồi va vào cái t qun áo, b xô qua đy li, bng b đy mt cái nữa, vp mt cước, cui cùng, nghiêng ng lo đo b nhào v phía An Lăng Nhiên và Hc y nhân.
Tiu ngu ngc cùng vi thích khách đã sm b đám gia v làm phin toái, thy mt vt không rõ ti đnh vươn tay ra đy tôi, tôi còn chưa kp bay đến trước mt hai người, đã cm nhn được có mt lung chưởng khí, ging như sm sét, phn ng đu tiên ca bn công chúa chính là chưởng này ging như trong tiu thuyết võ hip viết: Mt chưởng mt mng! Ôi chết tôi ri!
Vì thế, tôi bi thương mà thét lên thm thiết.
Khi này, còn chưa sao, Hc y nhân s ti mc lp tc thu chưởng, người hơi nghiêng, tôi lin trc tiếp b nhào vào lưỡi đao bén nhn trong tay phi ca hn.
Lúc đó, tôi ch cm thy trước ngc có âm thanh ca mt vt gì đó đâm vào, ngay sau đó là cm giác đau nhc rt rõ ràng truyn đến t đi não, trong lúc hoa mt ù tai, tôi còn c nâng mí mt, ch thy tiu ngu ngc đã quăng cây qut đi chy ti ch tôi, đu nghiêng mt cái, bt tnh nhân s.
Trước khi hôn mê mt giây, tôi tht bun ru, còn chân thành t hi: ti sao người b thương luôn là tôi h?
Tôi đây này, có trêu ai chc ai đâu ch?
……
Mt đao mà tôi b đâm ch phi chơi, sau đó nh vào Trương Thế Nhân và tiu ngu ngc k li: bi vì k bt tài tôi quá nng, li còn ngu ngc mà dc hết sc nhào vào cây đao, cho nên, mt đao này ch thiếu chút na là ngay tim, đi đi nhà ma!
Sau na, nghe Vương m m, Lý m m nói, lúc mà bn h và Vương gia, Vương phi ti, tôi đã ngã xung trong vũng máu, máu chy như thác nước, ào ào lênh láng dưới đt, tiu ngu ngc ôm ly tôi s đến run ry, ch bm ly ming vết thương ri c sc gi tên tôi.
Tht hoàng t Huyn Nguyt c người mc y phc d hành thì li không biết làm thế nào đơ người ra, gào thét nói: “Ta vô ti a! Ta nào biết cô y đt nhiên đâm đu vào đâu?”
Bn gia v cũng ch ngây ngc đng đ ti ch, trng mt nhìn Hc ý nhân biến thành thích khách Tht đin h ngn người.
Vn là Mc vương phi trn đnh nht, vung tay lên nói: “Vương m m, mau mi Trương đi phu cp tc đến Mc vương ph, nói hn mng người quan trng.”
“Lý m m, vào phòng ta ly Thiên tham hoàn ca Cao Ly quc tiến cng đến.”
“Tiu Đip Tiu Uyn, dìu Thiếu phu nhân lên giường.”
……………
Vì vy, tôi nh vào đnh đot sáng sut ca điu lão đu, đ gi được cái mng nh, cng thêm chân khí tc mnh ca hai cha con An Lăng Tiêu và An Lăng Nhiên chuyn sang cho tôi. By ngày sau, tôi rt cuc cũng m mt.
Sau khi m mt, tôi ngay đến c li kch kinh đin – “nước”, còn chưa kp phát ra khi ming, ch thy mt ánh mt đy tơ đ ca tiu ngu ngc xut hin trước mt tôi.
Tôi chép ming, theo bn năng đnh lùi v sau, nhưng mi va di di cái c thôi toàn thân đã kêu gào đau đn, vết đao ngc còn liu mng truyn đt ý thc ca chính mình, tôi đau đến th không thông, chc lát mồ hôi đm đìa.
Vy mà tiu ngu ngc An Lăng Nhiên li còn không chu đ ý đến cm th ca bn công chúa, thy tôi trn mt vô cùng phn khi, lin gi cht ly b vai ca tôi mà dc sc lc lc dy: “Liêm Nhi? Nàng tnh ri?”
“Liêm Nhi, Liêm Nhi! Liêm Nhi!”
Va gi va lc liên tc, tôi đt nhiên cm thy ming vết thương ca tôi li nt ra thêm, đáng thương cho bn công chúa có kh mà không nói được, hai mt ch đm l m mt trng người trước mt.
Có l my ngày nay tiu ngu ngc b da đến m h, li còn by ngày by đêm không ng trông coi tôi nên đu óc không được tnh táo lm, thy tôi vy vn chưa đoán ra là tôi đang đau nhc, li còn kích đng, ôm ly tôi nc n: “Liêm Nhi, nàng rt cuc cũng tnh li ri, không sao ri! Không sao ri.”
Bn h nhân bên ngoài nghe đng tĩnh cũng chú ý li vào phòng, An Lăng Nhiên thm lau nước mt nói: “Mau đi kêu Trương đi phu, bo Liêm Nhi tnh li ri, hình như vn còn st.”
Vương m m là mt người bt chp vic, thy tình cnh như vy cũng không nghĩ ti chuyn chy li kéo tôi ra, ch quỳ gi trước ca s nói: “A dì đà pht, công chúa rt cuc cũng tnh ri. Cm ơn B Tát, cm ơn Như Lai pht t!
C mt phòng người luýnh quýnh, bái B Tt, đi bm báo cho Vương phi, tìm Kỳ Nhi, nu thuc.
Vy mà li chng có ai bước ti trước giường nhìn xem bn công chúa, xem xem tôi có b tiu ngu ngc ghìm chết chưa.
Ngay lúc tôi sp hít th không thông, tiu ngu ngc rt cuc cũng buông tôi ra, nhưng vn khó kim chế như cũ mà xoa khuôn mt ca tôi nói: “Liêm Nhi, nàng có biết không, ta va nghĩ đến chuyện nàng không tnh li nữa, ta rt s…”
“Tht s rt s…”
Nói xong, n đôi môi đ lên.
Tôi nhm mt, nhưng không có cách nào hưởng th được n hôn trin miên sau khi gp li này.
Bi vì, tôi tht sp sa nght th.
Tôi bt chp vết thương trước ngc mà giơ chân ra đá, tiu ngu ngc vn hôn đến vui v như cũ, h nhân trong phòng cũng ch coi chúng tôi như trong sut.
Vì thế, tôi cui cùng cũng không duy trì được, li bt tnh nhân s, tr thành v công chúa đu tiên trong lch s vì hôn môi mà nght th.
Tht là… tình hà dĩ kham*!
(*) Tình hã dĩ kham: nguyên câu này có nghĩa là tình cm làm sao mà chu được th đ kích như vy!

Không có nhận xét nào :