Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 05

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 05


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH




K bất tài tôi kiếp trước, rt hâm m ba anh nam din viên.
Mc dù như vy có th có chút không tha đáng, nhưng tht s là vô cùng hâm m, hn không th b vào ming. Ba v này ba nơi khác nhau là Đi Lc Hunh Hiu Minh, Đài Loan Hà Nhun Đông và Hng Kong Lâm Phong.
Trong đó, đc bit thích nht là Hà Nhun Đông.
Cha tôi tng nói, ánh mt ca tôi nhìn Hà Nhun Đông vô cùng hèn tiết, vô cùng ác xúc, vô cùng h lưu. Nhưng mà, tôi qu tht đã yêu chết chiếc mũi mê người ca Hà Nhun Đông, ánh mt câu dn, n cười hút hn và dáng người b tôi có ý nghĩ dâm tà hàng trăm ngàn ln. Trong hơn hai mươi năm sinh mnh kiếp trước, tôi vn nghĩ rng, chi có người như vy mi được xem là nam nhân, ch có nam nhân như vy mi có th làm lung lay tình cm sâu sc ca tôi.
Nhưng mà, nhưng mà tht là!
Tt c đu sp đ khi ln đu tiên gp phu quân ca tôi —— An Lăng Nhiên
Ln đu tiên thy tướng công An Lăng Nhiên, trong đu tôi ch có th nghĩ đến hai t chói mt.
Chói mt, đc bit chói mt, vô cùng chói mt, bà ni nó chói mt.
Hi trước đc tiu thuyết, cũng thy tác gi dùng t chói mt đ miêu t nam chính, lúc y có phn không đng tình, cho rng cm t chói mt không bng “đp trai, anh tun chân tht hơn, thế nhưng ln đu tiên gp An Lăng Nhiên, tôi mi biết v tác gi này rt cao minh.
Đương lúc vn vt trên thế gian đu ngng chuyn đng, mi người đang tranh cãi m ĩ, rít gào, xem trò vui xung quanh đt nhiên không còn tn ti, trong mt tôi lúc này ch nhìn thy thân nh kéo xung qung ti trong đi snh, tóc được búi lên bng mt cây ngc trâm đơn gin, bên dươi rt xung my si tóc nh, phiêu dt, tiêu sái không tht lên li.
Lông mi, cái mũi, ánh mt ca hn, còn có b môi gi cm t đu đến cui thy chung vn tràn đy n cười Nhng th này nói tht vô cùng đc bit đến ni không biết nói sao, tôi không dám dùng t cao ngt đ hình dùng cái mũi ca hn, chng đáng dùng “đm mc như núi đ phác ha lông mi ca hn, dù sao đi na, ngũ quan ca hn đúng là đp đến ni nói không nên li, lúc vn vt to ra người, ta h như đc bit quan tâm đến đa bé tên An Lăng Nhiên này, mũi, lông mày, con mt ca hn va vn hp thành mt khi, đp đến ni không biết dùng t nào đ hình dung, ch biết là trong nháy mt nhìn thy hn, bng nhiên mi th đu tr nên m đm.
Nào là Mc vương, Mc vương phi, m già biu mui toàn b hóa thành nước trong bc tranh thy mc, xuyên thm. Trái tim tôi đp bình bch, thy rt rõ, cũng ch có nam t trong bc tranh kia vô cùng chói mt, vô cùng rc r, vô cùng yêu nghit đang bước tng bước mt, theo tng tiết tu đp dn ca trái tim tôi, ngm cười đi v phía tôi.
Trái tim ca tôi cũng suýt chút na nhy ra ngoài, tôi đã gp được phu quân ca mình! Tôi rt cc cũng gp được người so vi phi t ca hoàng đế còn yêu nghit hơn An Lăng Nhiên!
Qu tht, sau khi nghe xong bài ca dao kia, lúc đó tôi còn xếp An Lăng Nhiên vào nhóm tiu bch kim và luyến đng, mt nam nhân có th so sánh vi hu cung ba ngàn phi tn, ch s ngoi tr Phan An cũng ch có yêu quái. M ca tôi tng nhn xét ba nam ngôi sao yêu thích ca tôi, bo tôi rng dám chc kiếp trước tôi làm ngh đào m, cho nên kiếp này toàn b nam nhân tôi thích b dng cũng ging như than. Tôi cười nht, Dù sao so vi người thích my tên tiu bch kim Hàn Quc âm âm như nhu còn tt hơn nhiu
Đúng ri, k bt tài này kiếp trước mc dù thích chưng din. Thế nhưng vn chu không ni trước làn da tiu bch kim còn trng hơn c ca con gái, tôi vn cho rng, đen là đim đc thù ca nam nhân.
Thế nhưng người trước mt này, hin nhiên đã đánh v cái suy nghĩ c l sĩ ca tôi.
Hn còn đp hơn c phi t hu cung, làn da mc dù không dám nói là non mm như tr sơ sinh, trng như c sen, nhưng vn được coi là cc phm, nam nhân này thế mà li vy, tôi vi hn yên lng nhìn nhau, tròng mt ca hn bc ra s quyết đoán khiến bn không th di đi ch khác, t tin, rung đng và uy nghiêm.
Mc dù hn đang cười, cũng không gin t uy. Tay chp phía sau, c như thế mà tng bước mt tiến v phía tôi.
Mt hi sau, rt cuc hn cũng đến trước mt tôi, tôi ngng đu, ch nhìn thy đôi vai ca hn, người này dù không cao mt thước tám cũng là mt thước by mươi tám.
Chúng tôi đang quan sát ln nhau, tôi thy mình ging như mình đang đng trong đi dương hoa mênh mông, người trước mt, va vn như mt đóa hoa đào rc r nhìn tôi cười du dàng.
Tôi bi ri vò vò chiếc khăn trong tay, ngượng ngùng làm sao, đang do d xem có nên không s hãi mà gi mt tiếng tướng công hay không, ch thy bàn tay ca An Lăng Nhiên vn giu phía sau đt nhiên giơ ti trước mt tôi, trong tay còn có mt khi màu trng xù xì.
Tôi git mình, trong đu oanh mt tiếng, quay v hin thc.
Tc khc, l tai cũng n tung lên.
Cách đó không xa, Mc vương đang b Mc vương phi kéo gi cha tay v phía An Lăng Nhiên chi đến khiếp đm.
“Tiu h đ, mày còn biết v nhà sao?! Bn vương hôm nay không đánh gãy chân mày, lão t không phi h An Lăng.
Bên này lão bà t hu h Mc vương phi cũng chy li lôi kéo An Lăng Nhiên vâng d.
“Tri ơi, tiu t tông ca ta ơi, ngưi đang ôm cái gì vy nè? Lúc nãy vào lão nô không chú ý, sao người li mang ra da công chúa h?
An Lăng Nhiên nhìn ph thân, li nhìn nhìn lão bà t, qut qut ming, ging như mt đa bé vô cùng ut c nói:
“Ta ly v, lên núi bt mèo rng làm l vt tng v mi cưới, có cái gì không đúng sao?
Nói xong, An Lăng Nhiên li đng trước mt tôi quơ quơ nhúm lông trng kia, nhe răng cười to.
Nương t ta rt thích nàng, hì hì!”
Tôi b chn đng mt nhìn nhúm lông, b lông màu trng bc, đôi mt trong sut, đôi răng nanh khiến cho người ta s hãi, đây mà là mèo rng ư, rõ ràng là con sói!
Oanh mt tiếng, đu óc tôi b trng hết mt ch.
Hoa đào lúc nãy, lúm đng tin đo mt không thy đâu, An Lăng Nhiên vn đng bên cnh tôi nói không ngng.
Nương t ơi nương t à, thy ta thông minh không! Va vào nhà đã nhn ra nàng là v ca ta! Ha ha!
Lão bà t thy sc mt tôi không tt, thc thi kéo An Lăng Nhiên v bên người bà, mt mt nh ging khuyên gii an i:
“Đúng vy, đúng vy, thiếu gia li hi nht thông minh nht. Không nhn sai tiu nha đu thành công chúa.
An Lăng Nhiên nghe vy đôi mt lóe sáng, gt đu mãnh lit oán gin nói: “, h! Đ coi v sau còn ai dám kêu ta là tên ngc na!
Rm rm rm! Sm sét gia tri quang a!
Ba tiếng sm sét, đu óc ca tôi hoàn toàn trng rng!
Tên ngc, tên ngc, tên ngc
An Lăng Nhiên li là tên ngc!
Tôi b sng s ti ch, ngay c tc gin đến phát run cũng quên mt, qu nhiên thượng đế rt công bng, gương mt tuyt m như vy, li là mt tên ngc!
OTZ…
Lão già râu bc, ông đang đùa gin vi tôi h!!!
Tôi hn không th kêu ba đo sm sét kia trc tiếp b trúng vào đu ca tôi, đ cho linh hn tôi xut khiếu tr v tìm lão đu t lý lun mt phen, đáng tiếc, không th!
Tôi thy mình ging như mt người trong phòng khí than, không cn thn, oanh mt cái, toàn b. T thiêu đt bn thân mình đến đy thương tích, còn tiếp tc din trò.
Kỳ Nhi nãy gi vn đang im lng không nói bng kéo áo tôi, nói nh: “Công chúa, có gì ri khi đây ri nói sau.
Lúc đó, âm thanh răn dy ca An Lăng Tiêu cũng càng lúc càng ln.
“Tên khn kia, ngươi vì cái con sói chết tit này mà ngay c hôn l cũng không tham gia! Ta kiếp trước rt cuc đã thiếu n tên súc sinh ngươi cái gì?”
An Lăng Tiêu qu là mt đi tướng quân dũng mãnh, theo lý b v mình, bn đ đ lôi kéo, cho dù có đến mười người hn cũng c dt ra, hoc là Mc vương ph, chuyn như vy đã xy ra nhiu ri, mi người cũng đã dn quen ri, An Lăng Tiêu cũng tê di, cho nên dù tc gin vô cùng, vn còn mt chút lý trí. Đoán chng là s làm tn thương người trong nhà, nên mi không xông ra ôm con đánh.
An Lăng Nhiên thy ph thân mình ni nóng, cũng tránh sau lão bà t mà không phi người v là tôi đây.
Mc vương phi Túc Phượng lôi kéo c bui, th hng hc: “Ông ni nóng cái gì h? Chuyn đã xy ra ri, nếu con trai đã may mn v nhà, chính là chuyn tt! Ông ni nóng thì con mình có th cùng con dâu bái đường mt ln na sao?”
Em trai em dâu An Lăng Tiêu cũng đng mt bên khuyên nh: “Đúng đó đi ca, Nhiên Nhi va mi đi hôn xong, bao nhiêu ánh mt nhìn chm chm, mà ngay c Hoàng thượng người cũng phân phó kĩ càng, cn thn dn dò. Nếu ca m ĩ, đ bn nha hoàn bà t nhìn thy cười châm biếm cũng thôi, vn nht vn nht rơi vào tai người ngoài, đ cho bn đi thn hoc Hoàng thượng biết chuyn, hu qu tht khó lường!” 
An Lăng Tiêu nghe vy, da mt git git, dường như hơi xúc đng. Xem ra, chuyn tôi cùng gà trng bái đường ngay c hoàng đế cũng không biết. Mc vương này ngược li rt biết cách làm, mt tay che tri.
Túc Phượng li nói: “Khuyên can mãi, lúc này Nhiên Nhi đã tr li, ông nhìn nó xem toàn thân dính đy hoa ôm con mèo, có phi nên đ cho nó ra mt chi đu trước xong ri mi đến chu pht không. Lên núi bt sói con, không biết có b cn không, cũng cn phi kêu đi phu ti xem xem. Vi li con dâu còn đang đây, ông…”
Câu nói phía sau Túc Phượng chưa nói hết, không cn nói mi người cũng biết, đu đng thi nhìn v phía tôi. Mc dù tôi rt mun th hin s rng lượng mà nhìn bn h cười cười, sau đó v tay nói:
“Ha ha, không sao hết không sao hết, có ngc cũng là tướng công ca tôi.
Thế nhưng dù sao đi na tôi cũng không phi là cô công chúa ngc vì mnh mà xin đi giết gic kia, kéo li kéo da mt, không chng so vi khóc còn khó coi hơn. Mc vương ph này nói tht cũng quá không phúc hu, nhi t mình là tên ngc cũng không thèm thông báo trước mt tiếng, li còn bt tôi g vào đây!
An Lăng Tiêu đng đng môi, th dài nói vi tôi: Con dâu, chuyn này t t s nói vi con.
Rt cuc mi nhìn v phía An Lăng Nhiên nói: Cũng tt, ch tên tiu t vô liêm s thay qun áo xong ri đến gp ta. Kỳ Nhi, ngươi trước tiên đ công chúa v phòng nghĩ ngơi đi.
“Vâng
Nói xong, mt đám người bu như rui cũng tn ra hết, mt màn kính trà gia m chng và nàng dâu tt đp c như vy mà b nháo coi như đã xong. Lão bà t thy Mc vương phi dìu An Lăng Tiêu đi xa, mi dám lôi kéo An Lăng Tiêu đi ra ca, va đi mt bên ming va nói cái gì đó, va khéo là lúc đi qua tôi và Kỳ Nhi bên cnh thi đến mt câu: “Ôi, tiu t tông ca ta ơi, sao ngươi li làm cái áo trng tinh b bn đến thế này?”
Nghe xong câu này, tôi tht s rt mun tát hai cái l tai mình ngay ti ch.
Con mt lúc nãy đúng là b chó cn, sao có th nhìn cái áo trng b nhim đen thành màu xanh nht phiêu dt tiêu sái ch, rt cuc kiếp trước tôi đã gây ra ti nghit gì đây a a a!
Kỳ Nhi thy v mt tôi hong ht, cũng đ người tôi nói: “Công chúa, đ nô tì đưa tr v phòng trước. Bn bu c mt bui sáng vn chưa ăn ung gì!”
Tôi ging như mt xác ướp, ngơ ngác đ nàng đ đi, va khéo An Lăng Nhiên đang đi trước mt chúng tôi hình như nghe thy tiếng đng, đt nhiên xoay đu li, nhìn tôi ri thè cái lưỡi hung hăng làm mt qu, sau đó mi theo bà t đi.
A a a!
Nếu tôi có th bình tĩnh được thì tôi mi là k ngu ngc đy, tôi đng mt ch không thèm nhúc nhích, d khóc d cười, đ mc Kỳ Nhi gi sao tôi cũng không tr li.
An Lăng Nhiên này nháy mt làm mt qu, tht s là… qu thc chính là mt s châm chc ln đi vi tôi, mt loi vũ nhc vô cùng ln. Tôi chc ăn kết lun, nht đnh là vì tôi ung phi bình rượu gi kia nên mi khiến con mt b mù, ti sao va mi nhìn thy An Lăng Nhiên, li nghĩ đến trong ánh mt u bun ca hn tràn ngp t tin, rung đng, quyết đoán và tiêu sái…
Đoàng!
Hôm nay rt cuc tôi rt mun làm mt vic.
Kỳ Nhi s ti mc kêu s hãi: Công chúa! Bước lên phía trước xem xét năm du ngón tay rõ ràng trên mt ca tôi, không nhn được cũng đ mt, Công chúa ti gì làm vy?
Tôi vn không lên tiếng.
Nhm mt suy tính, An Lăng Nhiên, ta và ngươi sông núi kết thù!


Không có nhận xét nào :