Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 07

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 07



CHUYỂN NGỮ: THANH THANH





Kỳ Nhi ti tìm tôi, dĩ nhiên không phi Mc vương phi Túc Phượng tìm tôi tht.
Trên thc tế, Kỳ Nhi còn rt li hi giúp tôi nm bt cơ hi đi ra ngoài chơi, nói ra cũng rt dài dòng.
Vn là vy, Kỳ Nhi do qua mt vòng trong phòng bếp cũng không nghe được mt chút tin tc gì, mi người đi vi chuyn mt công chúa b tc thiu s như tôi làm sao g được vào ph là mt điu vô cùng cm k, đúng lúc Lý ma ma hu h bên người Túc Phượng nói, trưa hôm nay Vương phi mun kim tra ph công ca con dâu mi, mun chun b nhng th gì xin c sai bo.
Tôi đng kế bên bi hoa mu đơn xinh đp gin d chp chp mt, ct ngang li Kỳ Nhi nói:
“Cái gì ph công?
Kỳ Nhi nói: “Công chúa quên ri sao? Sáng nay nô t có nói qua, ph n đã có chng, phi làm mt người v gii ph công, hiu ph ngôn, rành ph đc, nghiên cu ph công”, là kim chi ngc dip, Mc vương ph li là mt đi trch vin, vic như hái dâu nuôi tm, kéo xe dt vi tm thường như vy, ph công Vương phi nói coi như b qua, ch th tài ngh nu nướng và thêu thùa ca là tt lm ri
Kỳ Nhi càng nói, tôi càng há mm trn mt. Cm thiếu điu mun rt xung bi hoa mu đơn, con bươm bướm trước mt tôi c bay ti bay lui, tôi sng s cũng không chú ý ti.
Tôi run ry kéo kéo cái cm li, sau đó lau m hôi lnh trên trán.
“Nhưng mà Kỳ Nhi… ta hình như, hình như sau khi tnh li ngoi tr quên mình là ai, ngay c, ngay c trù ngh và tú công cũng quên sch.
Ln này đi li là Kỳ Nhi trng mt chép lưỡi, có điu, cái chép lưỡi ca cô y làm tôi rt xu h.
y nói: Công chúa vn không biết nu nướng và thêu thùa!”
Tròng mt ca tôi thiếu điu mun rơi ra, Vy công chúa ta thích làm gì?
Kỳ Nhi cân nhc đếm rt k, coi ging như châu báo.
“Cưỡi nga, bn tên, đu võ… còn biết mt chút công phu!
Kỳ Nhi nói đến tht lưng càng ngày càng thng, tôi li không cn thn mt chút, cp mt cái ging như bà già, ôi chúa ơi! Không th tưởng tượng được, cô công chúa này nhìn yếu đui như thế, ăn trái mn cũng có th b nghn chết, vy mà còn biết võ công na sao?
Kỳ Nhi không biết tôi nghĩ gì, vn c li nhi.
“Công chúa không cn lo lng, Kỳ Nhi bn tiên đã có diu kế, nô tì đã tr li giúp công chúa, nói công chúa mun t mình la chn nguyên liu, như vy món ăn mi th hin được tm lòng, Mc vương phi nghe xong rt vui v, Mc vương cũng khen ngi công chúa có lòng, nên đã chun cho chúng ta ra ngoài
Nghe xong câu này tôi cũng không quá vui mng, Kỳ Nhi dường như càng giúp càng vi thì phi? Nhìn thy Mt tri đi nhân sp lên cao, vy k bt tài tôi ch cn làm món cà chua xào trng là được ri, hơn na tôi vn không nh rõ là trước tiên nên đ trng vào trước hay là cà chua vào trước, cái này chính là mu cht quan trng, cô y làm nô t không giúp tôi bày mưu tính kế thì thôi, không thy ch t đang st rut thì còn cho qua đi, li còn hi vng đi ra ngoài vui chơi.
Kỳ Nhi dường như đoán được tâm tư ca tôi, che ming cười na ngày mi lôi kéo tai tôi thì thm.
“Công chúa yên tâm đi, ra ngoài chơi ln này tuyt đi không làm tht vng, ca i khó khăn trưa nay Kỳ Nhi nht đnh s giúp vượt qua, hơn na ln đi chơi này chúng ta có th li dng thi gian rnh đi trà phường ngh ngơi mt chút, nói không chng còn nghe ngóng được mt chút tin tc v Mc vương ph
Kỳ Nhi qu nhiên thông minh!
Câu nói va ri tht ra là nói cho nhng thuc h nghe lén ca Mc vương phi n xung quanh nghe, ca i lúc trưa ch là chuyn nh, cùng lm thì cái lưng tôi biến thành ch xiên, coi như gi trang thành Mu d xoa, con m nó, tôi không nu cơm đó ri sao nào? Có bn lĩnh thì bà hưu tôi đi?
Bây gi, tht ra tôi đi vi chuyn Mc vương phi kia làm sao la công chúa vào ph cm thy vô cùng hng thú, Kỳ Nhi nói không sai. H nhân trong ph không dám nói, đương nhiên s có người có hng thú nói. Tên ngc An Lăng Nhiên va mi cưới được mt cô công chúa như hoa như ngc, v chng có hòa thun chăng? Sau khi công chúa biết m phu quân ca mình là mt tên ngc có cãi vã hay không? Nhng đon bát quái như thế này, t đu đường đến cui ph Lc Vân quc chng l không liu chết bàn tán sao? Tôi mun nghe mt chút đương nhiên không có gì khó.
Tôi kích đng nm tay Kỳ Nhi không nói nên li, trong đu ch nói cũng may là xuyên qua gp được mt nha hoàn trung thành thế này, đang không biết nói gì cho đúng, cht nghe phía sau truyn ti mt ging nói vô cùng vô cùng d nghe, phút chc, người cũng theo tiếng bước ti.
“A? Nương t!
Người ti y phc màu trng, mái tóc rc r, ôm con sói bc, đang đng ngoài hiên đình, bên cnh bi hoa mu đơn, đúng tht là mt bc tranh thy mc trong veo thanh nhã.
Đúng ri, người ti này không phi là ai khác, chính là phu quân ca tôi An Lăng Nhiên.
Gi này phút này, cho dù tôi là người có tâm đa hin lành đi chăng na, nhìn thy tên cu nhân An Lăng Nhiên cũng không th không dùng cái mũi h h hai tiếng, Kỳ Nhi đng bên cnh tôi, không thèm hành l vi tên tiu ngu ngc này, ch m to mt cười hì hì nhìn chúng tôi, cái b dng này, ging như mt tên lưu manh đường ph đang xem náo nhit.
Tôi xin thu hi li câu khen ngi cô y lúc nãy.
Tôi nói: “Kỳ Nhi, chúng ta đi thôi.”
“Này!”
An Lăng Nhiên nghe chúng tôi nói đi, vi phóng ra khi bi hoa chn đường ca tôi, l ra hàm răng xinh đp nói:
“Không cho nàng đi. Nương nói, cưới v lin có người đi theo ta, nương t, nàng đi theo ta chơi đùa vi Gò đt nha?”
Đôi mt trong veo ca Kỳ Nhi chp chp, nhìn tôi chm chm nói:
“Gò đt?
Tôi theo ánh mt nhìn v phía Tiu ngu ngc, Tiu ngu ngc gt đu cười ha ha, đưa con sói bc trong lng ngc ti trước mt tôi như hiến vt quý:
“Đúng vy a, ta đt tên cho tiu bo bi là gò đt.
Tôi cúi đu xem xét con sói bc này, bo bi cái quái gì? Nhìn cái đu, đúng là mt con sói trưởng thành, cái tên ngu ngc này lên núi bt sao không b nó cn chết cho ri? Làm bà qu ph Tam Tu T còn sng tt hơn thế này (Tam Tu T là v ca tên ngc Tam Oa T trong b phim Bt Lính”)
“Nương t, nàng xem gò đt có đáng yêu không?
Tôi b ging nói trm thp ca Tiu ngu ngc kéo suy nghĩ ngược tr v, va mi ngng đu nhìn lên mt chút, nhưng li không hn mà gp chm phi mt ánh mt, phút chc, sm sét như vang m m trong không trung.
Tôi ch cm thy đôi con ngươi đen lp lánh này, ta như trăng sáng, như bin rng, trong veo như nước, đm mc như núi, mi va nhìn thy, tôi li ging như b đin git.
“Nương t? An Lăng Nhiên thy tôi b ngt đin, nghiêng đu ly làm kỳ quái.
Dây cót trong lòng như được kéo vang, tôi hoàn hn tr v hin thc, An Lăng Nhiên li vui mng hn h toe toét ming.
“Nàng cũng thích gò đt đúng không? Ta biết mà! Gò đt nht được vào mùa thu, li trên mt ngn núi nh, cho nên mi gi là gò đt!”
Sc mt ca Tiu ngu ngc vn rt tuyt m và bun thương phi vi b dng vn vo ngc ngếch qu tht không ai có th chu được, sao cái v xinh đp này + cnh tượng ngc ngếch trước mt tôi chng lên nhau, không ngng lc lư, li khiến cho tôi mt trn bun phin, nếu nếu nếu! Nếu tên tướng công xinh đp như thiên thn này ca tôi không b ngu ngc, thì tôi hnh phúc biết chng nào, ti sao? Ti sao?!!!
Tiu ngu ngc không nghe được tiếng kêu gào thét trong lòng tôi, li không nhn ra biu tình bi phn ca tôi, thy tôi không tr li hn, li dùng b vai khua khua tôi nói:
“Nương t có phi không h? Gò đt rt đáng yêu, đúng hay không?!!!
B An Lăng Nhiên lc lc như vy, tôi li b khơi lên mt cơn nóng gin vô c, ngó nhìn con sói bc chết tit kia, mt c tà ha phc thù hng hc hng hc bc lên.
Tôi gi v n đnh, cười nói:
“Con sói này tht đáng yêu, thế nhưng cái tên Gò đt thì, ha ha! Quá tm thường!
Tiu ngu ngcAn Lăng Nhiên qu nhiên mc mưu, nghe xong li này lp tc há to mm, Tht sao? Thế nên gi là gì?
Tôi ngoc ngoc ming, nói:
“Dĩ nhiên cn phi ly mt cái tên va văn nhã li thân thiết, ta thy cái tên Vượng Tài cũng không ti, đáng tiếc Mc vương ph ca chúng ta mt không thiếu tài, hai không thiếu thế, cu bình an ngược li li tt hơn, cho nên ta thy kêu Vượng Trch là tt nht!
“Phc.
Kỳ Nhi là người đu tiên không chút khí khái mà cười ra tiếng.
Vượng Trch ta như có th nghe hiu tiếng người, b tôi nói trúng mt kích git mình, đôi mt âm u tc gin ghét hn nhìn tôi.
Tiu ngu ngc trm tư mt hi, đt nhiên ln tiếng hoan hô.
“Hay lm hay lm, vy c kêu là Vượng Trch đi. Vượng Trch, Vượng T Vượng T!
Ánh mt Vượng Trch càng thêm u ám, tâm tình tôi li tt lên.

Không ti không ti, gp chuyn bun bc như thế này, bn thân tìm mt chút vic vui làm thông sut thông sut là tt nhiên, ly tên ngu ngc An Lăng Nhiên này khơi thông trêu đùa li càng rt d trút gin.


Không có nhận xét nào :