Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 11

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 11


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH





Tiu ngu ngc này st mt trn, cũng không nh.
Khuôn mt tun tú xinh đp đm đìa m hôi, trng bch, môi li thâm đen, hình như còn nói thì thào cái gì đó, mí mt đang dn h xung cũng hong ht
đo nhìn xung quanh, thy ti nghip biết bao.
B dng tuyt thế này, v mt nhu nhược này, hàng chân mày nhíu li này, tht s khiến cho tôi hn không th m nhân cu anh hùng. Nhưng v phương din y thut, tôi tht s dt đc, đi vi vic tiu ngu ngc vì sao li phát st nghĩ hoài không ra, rõ ràng An Lăng Nhiên ch b hóc cái xương cá, dưới s tr giúp té nhào ca tôi, hn rõ ràng đã nut cái xương nh bé không h gì xung, nhưng lúc này li nm trên giường phát st đến mơ mơ màng màng, không nói nên li.
Mt bà t nói:
“Chc có l là nhim tai ha t bên ngoài v.
Tôi nghe vy thân hình cng đơ, không khi quay đu li nhìn lão ph kia. Nói ra câu này, chng khác gì mang súng chĩa vào người tôi mà, sáng hôm nay tôi dn tiu ngu ngc ra ngoài đi vòng vòng, bui chiu tr v hn li b hóc xương cá ri phát st, qu thc cũng có đim trùng hp.
Chân mày Kỳ Nhi hơi cau li, cũng mc k nhìn tôi, cái này có th nói là mun bin minh nhưng li không nói nên li.
S rng Kỳ Nhi cũng nghĩ như tôi, An Lăng Nhiên này là mt tên ngc, được nuông chiu t bé, chưa bao gi đi nơi hn tp như vy, hơn na hôm nay lúc hn b gã say rượu quy ry, sao có th nhim tai ha quái gì h?
Hai ch tai ha t ming lão bà t phát ra, Vương Uyn Dung và Trn Hin Nhu mi va ri còn ngi mãi bên giường không chu đi bng dưng bt dy chy ti trn vào bình phong, my tiu nha hoàn hu h An Lăng Nhiên cũng co rút c, xao xao lui v sau na bước.
Tôi vi Kỳ Nhi đ mt ra, đng kế bên giường không nhúc nhích.
Vương Uyn Dung đng ch bình phong, lúc này mi ly tay s s mái tóc gi b bình tĩnh cười nói:
“Đt nhiên ta nh ra trong phòng ta còn mt cây Linh Chi Tuyết Sơn, nghe cha ta nói là t mình tìm hái vào đúng ngày tuyết rơi trên núi v, cái này cha st rt hiu nghim, đ ta tr v ly
Dt li, không thèm quay đu li nhc cái váy màu tím mng, l ra cái chân bó vi lp bp lp bp vt nhanh ra ngoài, nha hoàn bên cnh nàng ta git mình, na giây mi kp phn ng chy theo ra ca, ming còn không ngng gi:
“Tiu thư, ch nô tì vi.
Tôi ngước mt nhìn cái nóc nhà quét vôi trng, Vương Uyn Dung này cũng ngu quá, Vương đi hc sĩ cha nàng sao li có kiến thc nông cn thế ch, ngu chết người! Linh chi tuyết sơn cái quái gì, đu là la người c thôi! Mc dù kiến thc ca tôi không được nhiu, nhưng cũng biết cây c linh chi này bình thường sinh trưởng vùng nhit đi hoc là á nhit đi có khí hu m áp, đ cao so vi mt nước bin bt quá cũng vào khong 300 đến 600 thước, nếu đúng là va lúc tuyết rơi trên núi thì còn có th ló đu ra ngoài sao, e rng cái th mà Bch nương t cho Ha Tiên ăn đ khi t hi sinh là tiên chi, tiu ngu ngc cũng không có phúc được hưởng.
Hơn na tôi còn nghe nói c linh chi giúp thư giãn tinh thn, hóa gii bun phin, tr hen suyn, kin gân ct, tu b nhan sc, nhưng cũng chưa tng nghe nói là còn có th gim nóng h st, th này là đi b, nói không chng mi ung xong mt chén, tiu ngu ngc c thế mà đi đi nhà ma.
Biu di này hong s, lung cung cũng rt rt rt không có trình đ.
Bên này tôi còn chưa thn thc xong, bình phong bên kia ch thm thm Trn Hin Nhu cũng cười toe toét đến run run da mt.
“Nghe vy ta cũng mi nh, cách đây my ngày có người tng tiu thúc thúc ngươi mt cây tuyết liên, ta ta cũng đi ly mang đến.”
Ln này ngược li không sai, tuyết liên đúng tht là sinh trưởng trên núi cao. Bt quá, tuyết liên có th chng li lnh lo mà ln lên nơi cc rét là vì bn thân đúng thc là mt đóa ha chi, tính nóng, tin tôi đi nếu đem tuyết liên bưng cho tiu ngu ngc ung, hn li càng st hơn na.
Thy Vương Uyn Dung, Trn Hin Nhu mt trước mt sau đi hết, bà t lm ming còn đang ngm ming chc chc nói:
“Ai nha nha, tai ha coi b đang rt nguy cp a!
Tiếng nói va dt, my tiu nha đu đang đng bên đây li run run ry ry hơi nhích nhích lùi v sau.
“Tai ha thi c, đích thc có th làm cho người ta khiếp s. Đến ngay c hoàng cung cm ni, chưa mt tiu hoàng t tiu công chúa thoát khi bnh thy đu, coi như là lâm đi đch.
Lão bà t vn như lúc nãy vâng d nói chuyn không ngng, xem như hiu rõ my li đn đi giết người, tôi đang chun b lên tiếng quát bo im lng đã nghe ngoài ca truyn đến tiếng hét phn n:
“Đ khn, ăn no không có chuyn gì làm h*, ngươi có tin ngươi nói thêm mt câu na ta s xé nát mm ngươi ra không!
(*) tht ra nguyên văn nó là vy: bn đĩ la các ngươi ăn no không có ch tiêu h..
Người có th nói ra mt câu như vy, đương nhiên là mt nhân vt vô cùng li hi.
Mà nhân vt li hi dám Mc vương ph quát to như vy, l tt nhiên s không thoát khi liên can vi Mc vương phi.
Tôi quay đu li, qu nhiên nhìn thy Lý ma ma đang dìu sc mt ti sm ca Túc Phượng đi vào, theo sau còn có An Lăng Nguyt, Trương đi phu cùng năm sáu tiu nha hoàn.
thế làm cho người ta có chút s hãi, t đây có th thy bà Mc vương phi vô cùng yêu thương đa con trai nhược trí đc nht vô nh này.
Lão bà t kia đã sm b da đến mm nhũn chân, qu trên mt đt cúi đu xin tha th. Lý ma ma li ngoài mnh trong yếu hung hăng răn dy hai câu, Túc Phượng khôn ngoan thu li ánh mt sc nhn ca mình, khoát tay nói:
“Thôi đi, lui ra ngoài t v vào ming hai mươi cái, ln sau tái phm, cũng không d dàng như vy đâu!
Lão bà t khóc khóc lóc lóc đi ra ngoài, tôi mi th dài đi qua hành l.
M nó nói đến quy c chn c đi này đúng tht là không phi đ cho người làm mà, tôi đến hành l vi Mc vương phi, An Lăng Nguyt, my tiu nha hoàn cùng Lý ma ma li hành l vi tôi. Đi cho mt đám người chúng tôi khom người khuu gi gt đu mi coi như đã thnh an xong. Mc vương phi lp bp lp bp ngi bên mép giường nhìn đa con trai bo bi ca mình, va lau m hôi va gi nh tên, tht lâu sau mi nói:
“Trương đi phu, ngươi mau ti đây xem xem.
Lão h đ Trương đi phu bước ti s s mch, khi thì vn vn râu khi thì mm cười, khi thì nhăn mt khi thì gt đu, tôi vi Kỳ Nhi nhìn đến hãi hùng run ry. Lát sau lão Trương mi chu buông c tay An Lăng Nhiên ra, tôi va đnh tiến ti hi, bng nhiên thy ông m phanh c áo banh ngc An Lăng Nhiên, nht thi, tt c mi người đu b hít mt ngm khí lnh.
Trong khi đó, tôi cùng Mc vương phi tt cùng nht.
Mc vương phi như b người khác cht trúng tim, v mt đau đn d tn.
“Sao li thế này?
Mc vương phi ch tay vào mt mng đen thui ln trên ngc con mình lnh lùng nói, tôi s hãi mà dui dui cái c, vết thương màu đen này vy mà cũng có hình dng, va vn ging như bàn tay người.
Trương đi phu s s râu, vân đm phong khinh* nói nh:
(*) vân đm phong khinh: không màng đến bt c điu gì khác, nhàn nht như mây trôi, nh nhàng như gió thi
“A, lão phu kê đơn nhm.
…………
Sáng nay tôi ch mi vô cùng bi phc y thut ca Trương đi phu, đến lúc này, cái v trn đnh t nhiên ca ông li khiến tôi tiếp tc khâm phc cúi đu. Nhng li này ca ông ta tưởng chng ging như ging điu ca câu nói Trưa hôm nay tho dân mun ăn bánh cho, đúng là người có trình đ, cui cùng, Trương đi phu cũng đem ánh mt nóng rc ca Mc vương phi trc tiếp quăng sang mt bên.
Mc vương phi cười lnh, Kê đơn nhm? Có phi Trương đi phu nên gii thích rõ ràng hơn cho lão thân biết?
Trương đi phu nói: Chiu hè hơi nóng nc, vì thế nên lão phu mi ly nhm đơn thuc ca thiếu phu nhân và tiu thế t. V mt vn bình tĩnh như trước.
Tôi nghe xong nhng li này, rt cuc cũng không th bình tĩnh, A to ra tiếng:
“Nói cách khác, tôi ung nhm thuc ca tiu tướng công?
Lão Trương h đ gt gt đu, “Đúng là như vy. Cơ th tiu thế t vn rt yếu t, khí nóng li bc người, hơn na thuc mà lão phu kê cho thiếu phu nhân đu là thuc bi b dương khí, thế t bây gi đang st cao là l dĩ nhiên.
“L dĩ nhiên? Mc vương phi tăng âm lượng, Trương đi phu nói như thế, vy còn mt chưởng trên ngc hài nhi con ta thì sao?
An Lăng Nguyt nãy gio vn vn luôn bên cnh mu thân mình, thy Túc Phượng ni cáu, vi vàng kéo kéo góc tay áo Mc vương phi, xu h nói:
“Nương.
Mm mng như nước, ging nói này trái li li tưới tt hết mt chút la gin ca Mc vương phi, lúc này mi quay li bên giường.
Tôi mt nhìn mũi, l mũi vng vàng, không dám th mnh.
Mc vương phi nói đúng, dù cho có st lên là vì tôi vi tiu ngu ngc ung nhm thuc, nhưng cái vết chưởng trên ngc Véo!
Ngàn vn ln đng nghĩ rng là do tôi mang tiu ngu ngc đi ra ngoài mua thc ăn nên mi b đánh.
Lão Trương h đ thi thi râu, hai mt trn to có nhp điu.
“Không sai, nht đnh là t mình gây ra.
An Lăng Nguyt nháy mt my cái, ly cái chăn đp cho tiu ngu ngc nh ging nói:
“Không th nào? Ca ca sao li ngc đến ni t đánh mình ch?
Trong lòng tôi lng l phi nước miếng, Nguyt Nhi à Nguyt Nhi, ca ca ca ngươi vn là mt tên ngc, t mình đánh mình cũng là chuyn bình thường thôi.
Lão Trương rung đùi đc ý, Tiu thư có điu không biết, lão phu đây vn đnh giúp thiếu phu nhân bi b dương khí, ai ng li đ cho tiu thế t tui tr khí thnh ăn vào, la to thiêu đt a, tiu thế t nóng đến ni không biết phát tiết ch nào, ngc li va nóng va đt, vì thế mi v vào thế này ——
“A!”
Tôi nhn không được thét chói tai, trong phòng lúc này già có tr có, ln có nh có ai cũng đu hết hn há hc ming.
Lão Trương h đ chưa nói hết câu đã v mnh vào ngc tiu ngu ngc, phát ra tiếng vang thanh thúy, ngay ti ch, An Lăng Nhiên sc mt trng bch, phc mt tiếng phun ra mt ngm máu đen.
“Nhiên Nhi!”
“Ca ca!”
Túc Phượng vi An Lăng Nguyt ly li tinh thn trước tiên, tôi cùng Kỳ Nhi chen ln ti trước mt An Lăng Nhiên.
Bên này lão Trương li không nhanh không chm, tùy tin xc góc áo lau vết máu trên tay An Lăng Nhiên nói:
“Ôi chao, như vy là được ri. Phun máu đen ra, lão phu li kê thêm hai thang thuc na, đm bo thuc đến bnh tr.
Mí mt An Lăng Nhiên hơi hơi m ra, ngước mt nhìn tôi, sau đó li đau đến ngt xu ln th hai. Mt phòng n t li tiếp tc bt đu hô to gi nh.
Mc vương phi tc gin đến run c người, nhìn Trương đi phu cn răng na ngày, ch có my ch bt ra t k răng:
“Tt lm! Vô cùng tt!
Tôi đoán, hai người bn h đã sông núi kết thù’.
Thế nhưng, điu này cũng không làm nh hưởng đến hình tượng sáng r ca lão Trương h đ trong lòng tôi, tri qua chuyn này, tôi đi vi ông ta kính ngưỡng như sóng ln Trường Giang, cun cun không ngng.
…………
C như vy, liên tc ba ngày, tôi không được yên tĩnh.
An Lăng Nhiên t phun máu đen ra, sau khi ung xong hai thang thuc ca Trương đi phu, qu thc bt đu dn dn h st, sc mt cũng tt hơn rt nhiu.
Mc vương và Mc vương phi mc dù đi vi Trương đi phu vô cùng không hài lòng, nhưng dường như rt va lòng vi ý thut ca ông, dù sao đi na cũng an tâm đ đa con trai yêu du ca mình cho ông ta cha tr, li an tâm giao cho tôi hu h. Lúc này dưới cái danh hiu Mc vương ph tiu thế t thiếu phu nhân, không th không gánh vác mt chút trách nhim.
Vì thế, bn công chúa đáng thương hai ngày hai đêm chưa được ng mt gic ngon. Đêm nào cũng ti bên mép giường gc đu chp mt mt chút, đi vi tình trng như vy, tôi vô cùng hâm m Vượng Trch và Kỳ Nhi.
Vượng Trch là con sói, theo lý thuyết sói rt khó nuôi, nhưng con súc sinh này dường như rt có cm tình vi An Lăng Nhiên, t lúc An Lăng Nhiên nm trên giường không ngi dy ni sau đó vn cun tròn canh chng bên giường, Kỳ Nhi khen nó biết bo v ch, tìm chút qun áo cũ dng cho nó mt cái t trên giường. Ban đu Vượng Trch ta h cũng không cm kích cho lm, lúc gp tôi và Kỳ Nhi l mũi còn khinh thường h mt tiếng, nhìn thy tôi còn vô cùng oán trách hơn, thnh thong còn nhân tin liếc hai con mt xem thường, nó tht s là mt con sói bình thường thôi sao?
Có điu súc sinh vn là súc sinh, bt quá sau hai ngày, Kỳ Nhi bưng cho nó hai chén canh, nó cũng còn biết h thp thân phn cao quý ca mình vào trong cái t. Đi vi vic này, tôi vn hai ngày nay chưa được dui cái c thân yêu rt là hâm m.
Tôi cũng vn đnh bo Kỳ Nhi làm cho tôi mt cái t tm trú dưới đt, vi cũ cũng không quan trng, trên mt đt lnh chút cũng không quan trng, quan trng nht chính là đ cho tôi được nm thng cng ngh ngơi. Đến c Kỳ Nhi, còn sung sướng hơn tôi gp trăm ln, mc dù nói tiu ngu ngc bnh, c nhà đu không được sng yên n, Mc vương, Mc vương phi hai người h bt quá ban ngày ch đến ngó ngó mt chút, Kỳ Nhi, Lý ma ma vi my đy t cũng thay nhau đến hu h, ch có mình tôi, Hp Hách công chúa kim chi ngc dip này, không phân bit ban ngày hay đêm ti đu phi bên giường trông coi tiu ngu ngc.
Vt cc tt phn.
Mi người đu nói, cơ th bn thân cũng có tim thc.
Lúc trước tôi không tin, cho đến đêm th ba ng gt canh chng tiu ngu ngc tôi mi tin. M đôi mt m mt, tôi phát hin mình li đang nm trên giường, An Lăng Nhiên b tôi đy vào bên trong, vn đang ngoan ngoãn nm ng. Có điu, cái khăn dùng đ h nhit trên trán thì không thy bóng dáng đâu hết.
Tình cnh này, tôi thc thn thùng.
Nht đnh là do lúc tôi không có ý thc, thân th công chúa quá mt mi, vô thc lên giường nm, còn bá đo đp tiu ngu ngc vô bên trong, chiếm hơn na cái giường ca người ta.
Nghĩ nghĩ như vy, tôi theo bn năng ngi dy, s song bên gi tìm cái khăn ướt, đnh đi ra ngoài nhúng nước lau người cho tiu ngu ngc, lúc vt nước, nhìn ánh trăng sáng t, tôi không tránh khi có chút bi thương, mun nhìn cnh ngâm hai câu thơ, nhưng li không nghĩ ra được câu nào cho hp vi phong cnh sáng ri lúc này. Vì thế đành phi t mình làm hai câu thơ chơi “Ánh trăng sáng vng vc, trong vin vài tên ngc
Đi tôi bưng cái thau đng, vt cái khăn trng trên tay tr v phòng, lúc m ca phòng ra, nht thi mù mt.
Há hc mm cng ngc ti ch, cánh tay trượt làm nghiêng thau nước, tôi tha nhn, tôi không có cách nào ra v bình tĩnh như lão Trương.
Câu thơ lúc nãy không nh ra được bây gi đã nh —— trăng sáng như gương, sương mù như diu (mù mt, tít tp). Ánh trăng bàng bc chiếu vào ca s, mt người mc trang phc màu trng ngi bên song ca, đang cười khanh khách nhìn tôi đăm đăm, b dng cao ráo, phong thái hơn hn y phc, đương nhiên so vi An Lăng Nhiên vô cùng tun m là mt phong v rt khác bit, trong tro nhưng lnh lùng, hơi th trm tĩnh bao ly ánh trăng sáng tri dài.
Đu lưỡi tôi líu li, ngom mt hi mi nói:
“Ngươi, ngươi sao ngươi li đến đây?
Tên mt phượng đp trai Văn Mc Ngc này không phi người tt, ba ngày li leo tường Mc vương ph chúng tôi, lúc này li còn rnh ri đến đây thoi mái ung trà.
Nghe tôi nói, Văn Mc Ngc dng đng tác rót trà, liếc mt nói:
“Li?
Tôi thm v vào ming mình mt cái, không th đ cho Văn Mc Ngc biết tôi phát hin hn chính là tên Hc y nhân cưỡng ép tôi.
“Ta nht thi nói sai, ý ca bn cung, đêm hôm khuya khot, Mc Ngc công t đnh…”
Văn Mc Ngc liếc mt nhìn người nm trên giường, k quái nói:
“Ta đương nhiên là đến xem tiu thế t chết hay chưa, nếu như chết ri thì ta đến đây nht xác, còn nếu chưa chết thì đ tôi b thêm mt chưởng là được.
Tôi nghe xong s đến mc hai chân tê rn, qu nhiên tôi đoán không sai, Mc vương ph cùng Văn gia e là có chút khúc mc, Văn Mc Ngc không mun đ yên cho An Lăng Nhiên, cho nên mi có chuyn đến cướp cô dâu vào đêm tân hôn, tiu ngu ngc gp Văn Mc Ngc sc mt vô cùng khó coi khi nói cũng biết nguyên do.
T đây cho thy, Văn Mc Ngc này cũng bt nt tiu ngu ngc nhà tôi không ít đây?
Bt quá suy đi nghĩ li, tôi li có chút nghi ng.
Không nhc đến chuyn Văn Mc Ngc mi ni tiếng chn kinh thành, tiu ngu ngc là mt người nhược trí, có gì uy hiếp ti hn? Hơn na cho dù tiu ngu ngc có chết tht đi na, còn có tôi, Mc vương phu, Mc vương và mi người nht xác cho hn, dù sao cũng không đến lượt cái tên này a?
Thế cho nên, tôi vô cùng thông minh đưa ra kết lun, k tht Văn Mc Ngc là vi chun b ti đây b thêm cho An Lăng Nhiên mt chưởng.
Tôi s hãi lùi v phía cnh ca, Ngươi, ngươi không cn phi v cho hn thêm mt cái, hôm nay hn va mi b cái tên Trương đi phu lang băm h đ d hơi kia cho mt chưởng, đã sp sp không xong.
“Lang băm?” Văn Mc Ngc cười đến híp mt, chn ch mt lát mi cúi sát xung giường xem xét An Lăng Nhiên, ngoc ngoc khóe ming gn như đang nghin ngm trêu chc nói:
“Ta cm thy Trương đi phu vô cùng nhanh trí, thy tên nào đó vết thương cũ chưa lành, đc t còn sót li ngm vào tim, mi s dng chút bin pháp giúp hn bc đc ra ngoài. Chc chc, dù sao so vi nhng người ngu ngc thì tt hơn nhiu, biết rõ bn thân tích t vết thương, phi tnh dưỡng thi gian dài mi có th khá hơn, còn ráng v nhà nhõng nho vi tân nương t, trông ngóng quay v nhà, đau đến st mi chu cha thương, cũng tht xng đáng!
Tôi da vào cnh ca cm thy tên Mc Ngc công t này hơi thn kinh, rõ ràng đang nói chuyn vi tôi, vy mà đôi mt phượng li c ngoc ngoc nhìn chm chm tiu ngu ngc đang ng say trên giường, va cười điên va thi ming, hi toàn thân tôi ni da gà tng cc tng cc.
Ly thêm chút dũng khí, tôi mi ho khan nói:
“Ngươi có k chuyn cho hn nghe cũng vô dng, hn sp chết, không nghe được đâu.
A di đà pht, hy vng tôi nói như vy, Văn Mc Ngc s không b cho tiu ngu ngc mt chưởng.
Qu đúng như vy, Văn Mc Ngc nghe vy, chuyn sang tôi bng b dáng nhu hòa nói:
“Công chúa nói đúng, hn không nghe thy ta nói gì. Có điu còn chuyn Mc Vương phi làm sao có th uy hiếp được Hp Hách quc công chúa g vào ca, ngươi có mun nghe không?

Không có nhận xét nào :