Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 12

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 12


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH



Nghe bn người hu nói, hơn hai mươi năm trước, khi Túc Phượng mi bước vào An Lăng gia, đúng lúc An Lăng Tiêu va được phong tước v, Mc vương ph mi xây dng xong. C bà bà ca tôi, cũng chính là
thái phu nhân ca Mc vương ph vì mun th lòng con dâu chơi, bèn đem vic gian kh này giao cho Mc vương phi.
La chn nguyên liu, th công, v tranh, Túc Phượng đu không ph kì vng môn nào, dùng giá c thp nht, thi gian ngn nht, Mc vương ph mi va xây xong vn rt vng lng, bây gi đã tr nên rt rng rãi, đương nhiên, cũng s có ao sen và ánh trăng.
Cái câu “Ao sen ánh trăng” này, không phi ch tôi đang đng sao.
Người trông coi Mc vương ph là tôi đây, lúc này đang đng cùng Văn Mc Ngc mt nơi có tên là: Tinh Nhu Các.
Người xưa vn có câu Sui ngun im lng tiếc tế lưu, th m chiếu thy ái tinh nhu. Tiu hà tài l tiêm tiêm giác, sm có chun chun đu phía trên. Tinh Nhu Các này được bao quanh bi h sen.
(Tm dch nghĩa: ~_~ ch này na nc na m my bn đc tm hé. Có gì thông cm giúp mình “Sui trong lng yên nh nước chy, bóng cây chiếu nước thương ánh dương. Sen nh mi va he hé n, sm có chun chun đu phía trên)
Tôi đoán rng, hai mươi năm trước Mc vương phi cũng là mt thiếu n mơ mng, kết hôn xong thì thùy m nết na, phu quân tr tui tun lãng, vì vy nhìn thy bc tranh lãng mn trong bài thơ cũng ao ước nhn nho mt phen.
Vì thế, mt cái h sen to ln c như thế Mc vương ph đâm chi, mc r không ngng.
K bt tài tôi đi vi my cái đơn v hecta, mu này không có quan tâm cho my, nên cũng không biết cái ao sen này rt cuc rng bao nhiêu, đoán sơ sơ chng, khong bng hai cái sân bóng đá. Mc vương phi còn là mt người rt cn thn, xây h sen xong, li lo lng đến chuyn E rng xa quá không ngm được sen, vì thế bn phía h sen làm mt con đường mòn, kéo dài qua nhng phiến đá xanh, ni thng ra gia h.
chính gia h sen, chính là Tinh Nhu Các.
Mc vương phi rt khác người, không biết kiếm đâu ra rt nhiu cây trúc cao cao đâm vào bên trong h sen, phía bên này có my gc cây làm ch ngi rt khéo léo. Ngi đây thưởng thc hoa sen Gn bùn mà chng tanh hôi mùi bùn đúng là rt tuyt, thế nhưng nghe nói Mc vương phi này vn rt s mui nước, xây mt cái Trúc Đình chính gia h sen đ dành ngm. Mc vương thy hin thê ca mình nóng rut lin đến Y Đan quc tìm hương tr mui, ch my cây đòn dông chng đ cái đình đc my l to, b hương tr mui vào. Đng nói là mui không ti, ngay c mt phòng cũng vô cùng thơm phc.
Mc vương vô cùng vui v, ra lnh treo xung quanh đình my cái màn sa che gió, còn nói rng nhng tm màn sa hng nht và hoa sen hòa hp li vi nhau li càng tăng thêm sc mnh. Thế nhưng bn công chúa li nhn thy, sao li càng như hai v chng trong này yêu đương s người khác nhìn thy, cho nên mi móc my cái rèm che ra v huyn bí.
Nói ti đây, tôi không th không khen Túc Phượng mt câu dng tâm cc kh. Câu ca ming ca người khác đu là Thê không bng thiếp, thiếp không bng k, k không bng thâu*. Qua nhiu năm như thế mà Túc Phượng ch bng sinh được mt đa con trai kh kho, li có th khiến Vương gia không cưới thêm thiếp, ch s điu k diu nm ngay trong Trúc Đình này. Hai v chng bun bun im lng trn đến ch này, làm “đôi uyên ương hoang dã”, đ cho Mc vương có th nếm qua chút mùi v vng trm.
(*) thâu: chc là người tình vng trm.
Chc chc, qu là đáng khen ngi!
Ôi lc đ lc đ.
Lúc đó, vì mun nghe Văn Mc Ngc k li, tôi cùng hn lin đi đến trước Tinh Nhu Các.
Nhìn tm bng Tinh Nhu Các, Văn Mc Ngc nheo mt, lén cười thm:
“TinhNhu Các...”
Mt tôi có hơi đ lên, cười nói nh:
“Tên này quá tm thường, ngược li bn ch H sen ánh trăng’ (H đường nguyt sc) trang nhã hơn nhiu. Đến gi tôi mi biết cái tên Tinh Nhu Các đi vi cái h sen vô cùng ln này tht đúng là mt s khinh thường. Ba cái ch này sao c nghe ging mt nơi phong hoa tuyết nguyt, trang hoàng thô tc, c như mt thím ma ma trang đim dày cm đang đng trước mt ngươi, trên cái bn mt bt phn rơi lã chã.
Vy c coi như sau khi đến ch này xem công trình tình cm mt thi, tôi đã có th kết lun cái đình này là mt căn phòng nh bí mt ca hai v chng Mc vương và Mc vương phi dùng đ đi tìm lc thú, cho nên cái tên tc như thế này xem ra cũng xng. Nhưng lúc này đây, đng trước mt tôi là mt Văn Mc Ngc như thn tiên, b cái bóng dáng thanh nhã ca hn làm nh hưởng, ba ch kia cho dù đc như thế nào cũng thy chướng mt.
Văn Mc Ngc vut cm, ngước mt lên nhìn ánh trăng sáng, li nhìn ánh trăng ánh dưới h sen, nói:
“H sen, ánh trăng, m nhân, coi b đã có đ ri. Nói xong lin vén rèm bước vào trong Tinh Nhu Các.
Đi đến khi tôi ý thc được hai t “m nhân cui cùng ca Văn Mc Ngc, hn ta đã vào trong đình tìm ch ngi xung, cách mt tm mành trong sut, tôi nhìn thy hn t mình bưng m trà lnh trên bàn, rót đy mt ly.
Bi vì cái đình này là nơi Vương gia và Vương phi thường hay ước hi, cho nên lúc nào cũng đu chun b chút đim tâm và trà lnh, Văn Mc Ngc ngược li rt quen thuc, c ging như đang nhà mình.
Tôi bước vào trong đình, nói:
“Kỳ tht trên đường đi ti đây, ta có mt vn đ mun thnh giáo Mc Ngc công t.
“Mi.
Tôi nói: “Có chuyn gì không th nói trong phòng, sao li đến nơi này?
Tôi đã nói ri, Tinh Nhu Các này, tôi hoài nghi đây là ch mà Vương gia và Vương Phi hay hn hò yêu đương vng trm, thế cho nên đêm hôm khuya khot, cùng mt anh trai đp không h quen biết ngi trong này ngm hoa ung trà, tôi thy không n lm.
Văn Mc Ngc nghe vy đt chén trà xung, cong cong khóe ming nói:
“Th nht là vì s tiu nha hoàn trong Mc vương ph đt nhiên xông vào phòng, còn th hai h, ta vn c ý đng trước mt tên kia nói mun đi do vi cô trong vin
“Tên kia?” Tôi nghiêng đu nheo mt, tên kia là ai? Chng l lúc nãy trong phòng còn có người khác na à?
(Mèo tác gi: xin mi người chú ý, Liêm Chi tiu tc ph sau khi nhìn thy soái ca ngay đến c tướng công ca mình đang nm ngay đơ trên giường cũng quên mt)
Văn Mc Ngc ho khan mt tiếng, con ngươi trong tro như ánh trăng ngoài ca s loe lóe.
“Bây gi cái tên đang trong phòng kia chcmáu ghen sp xc lên ti đnh đu ri, cũng may hn còn biết trn đnh, không nhy lên bóp chết ta ti ch
Tôi nhíu mi, ti sao tôi nghe không hiu li ca Văn Mc Ngc?
Ai! Văn nhân đúng là văn nhân, nói chuyn quanh co lòng vòng, ra v nho nhã hi bn công chúa tôi không hiu được miếng nào. Có điu vì mt mũi, tôi vn c nên bi thêm vô, vì thế tôi nói:
“Mc Ngc công t nói rt đúng, trong phòng nhiu người lm ming, đến ch này mi thanh tnh hơn.
Cũng không biết nói có đúng hay không, bt quá tôi nhìn thy nét mt Văn Mc Ngc im thin, chng l tôi nói sai sao. Chc lát sau, cùng vi cnh đp ca h sen và ánh trăng, Văn Mc Ngc rt cuc cũng bt đu k li, mi quan h cht ch gia tôi và Mc vương phi
…………
Hóa ra, ngày đó Hp Hách quc công chúa hòa thân cùng Lc Vân Quc, vn không phi vi An Lăng Nhiên.
Lúc đó trên thư hòa thân viết như thế này:
“Hp Hách quc công chúa ta xin th vi ông tri, hôm nay nguyn cùng Lc Vân quc thiết lp quan h giao ho, tuyt không mang binh bước vào Trung Nguyên na bước, đ bày t lòng thành tâm, Hp Hách quc đ m hôi t tay dâng Ô b lp thác công chúa, ý mun nàng đi biu cho thn dân Hp Hách quc vĩnh vin tôn ngưỡng Hoàng đế Lc Diên.
Trên thư hòa thân có nói rõ, Ô b lp thác công chúa mun g cho Lc Diên đế. Lc Diên đế dù chưa tng nhìn thy công chúa, nhưng ái phi thì không nhiu, ít đi mt người cũng tht đáng tiếc, đương nhiên vui v tán thành. Có điu chưa kp m ming nói đáp ng, ngoài đin Kim Loan truyn ti mt tiếng h không nng không nh, không nhanh không chm.
Người dám đng Kim Loan đin tùy tin cũng không nhiu lm, đúng lúc là Tiu Trn hoàng hu.
Nói ti v Tiu Trn hoàng hu này, trong đó còn có mt đin c na bên trm sơn.
Năm đó Lc Nguyên Tông thành lp Lc Vân quc, công thn ln nht chính là cha v Lc Nguyên Tông —— Trn Hi Thánh. Trn Hi Thánh vn là tướng quân tin triu, trong tay nm phn ln binh quyn, giang sơn Lc Vân quc nếu nói do v này giành ly cũng không có gì quá đáng. Bt quá lão nhân gia này suy nghĩ rt thoáng, nhìn thy đa con gái duy nht ca mình và con r ân ân ái ái, con r li là mt người hin lành tài gii, lin an tâm mà an hưởng tui già, giao Lc Vân quc li cho phu thê hai người này x lý.
Lc Nguyên Tông cũng coi như không chu thua kém, cai tr Lc Vân quc quc thái dân an. Ch có điu, hu cung ca hn cũng nát bét. V hn là mt người rt hay ghen, mc dù Lc Nguyên Tông làm Hoàng đế, nhưng cho đến chết hn cũng ch có duy nht mt người v. Hơn na, còn bi thm nht là, hoàng hu mà con hn cưới cũng h Trn, nếu theo vai vế, phi gi Trn hoàng hu mt tiếng cô”
Theo như điu này, mt thế h c lp li mt thế h.
Lão Trn hoàng hu, Đi Trn hoàng hu, Tiu Trn hoàng hu, Lc Vân quc này c ging như b nguyn ra, v hoàng đế nào cũng ly n t Trn gia, mà Trn gia này cũng nghim nhiên tr thành “Lò đào to hoàng hu, con gái nhà này mi sinh ra đã được hc tp l nghi quy c trong cung, ly vic hu h hoàng đế làm mc tiêu làm người.
Thế cho nên, dân gian mi có câu nói Na bên trm sơn, dùng ch trm đc gn ging Trn gia, sau lưng cười nho my lão hoàng đế s v, mt thế h không bng mt thế h, na giang sơn này toàn b chìm trong túi áo Trn gia.
Ti đi Lc Diên đế này, Tiu Trn hoàng hu kế tha cô ca nàng, tính tình rt ging cô mình, tr thành mt v hoàng hu hay ghen nht trong lch s. Mt tiếng cười kh trên Kim Loan đin lúc này, khiến Lc Diên đế vô cùng xu mt, ch vì my ngày gn đây Lc Diên đế sng ái L phi nương nương va mi h sinh hoàng t, Lc Diên đế biết rõ nếu lúc này li rước thêm mt cô ô b lp thác công chúa, hn ch s hu cung khó gi được, đành phi cn răng nói:
“Vic này đ bàn tính sau đi.
Bàn ti bàn lui, rt cuc đem tôi ban cho Tht hoàng t Huyn Nguyt.
Huyn Nguyt là con th, mu phi hn treo c chết nhiu năm trước. Lc Diên đế đn đo suy nghĩ, lo trước lo sau, cui cùng nhn thy trong đám hoàng t đa con trai này vn là người trung thc đim tĩnh nht, bèn ra chiếu ch ban Ô b lp thác công chúa cho Huyn Nguyt, coi như bù đp cho đa con đáng thương t c vô thân này.
Tht ra đến đây, nếu mi chuyn đu din ra êm xuôi, cũng coi như đây là mt s kin tt đp. Ch có điu lúc này, nhánh bên ngoi, nhánh này, không phi ai khác, va vn là bà m chng tt ca tôi, m phượng hoàng tri lông chết tit!
Ngày hôm sau sau khi nhn được tin tc chính xác, Túc Phượng vi vã vào cung, câu nói đu tiên qu gi xung trước mt hoàng hu là:
“Hoàng hu h đ a!
Tiu Trn hoàng hu kinh hãi, vi hi: Mc Vương phi sao li nói thế?
Túc Phượng biết phân rõ li và hi, nói nếu thc s g công chúa tôi cho Huyn Nguyt, vô cùng đe da đi vi Thái t. Biết đâu có ngày Huyn Nguyt tâm huyết dâng trào, cùng vi cha v mình ni ng ngoi hp, không phi s là Lc Nguyên Tông th hai sao.
Thái T, qu đúng tht là đa con trai bo bi ca Trn hoàng hu.
Tiu Trn hoàng hu như người mi tnh mng, nm tay Túc Phượng l nóng quanh tròng. Nói cũng may nh có Mc vương phi ngươi nhc nh a, bng không bn cung đúng tht là phm vào mt sai lm ln, dưỡng h vi hon*. Nhưng hin ti vic đã đến nước này, nên x lý thế nào mi được đây?
(*) gn ging nuôi ong tay áo.
Kết cc không cn nói cũng biết.
Mc vương phi oai phong lm lit, khng khái giúp đ, đ cho đa con ngc ca mình thay thế Huyn Nguyt, cưới tôi. Mc vương là người ca Thái T, đa con nít ba tui bên đường cũng biết rõ, thy Hp Hách quc đi quân rơi vào trong tay bè phái ca Thái T, hoàng hu vô cùng vui mng.
Tôi tht oan c.
Tương đương vi ti thân.
Trong ti thân còn kèm theo mt chút phn n.
M cáo già Mao tri phượng hoàng này, dám li dng tôi làm mt mũi tên bn hai con nhn, va nnh hót được hoàng hu, va cưới được v cho ngc t nhà mình.
Không ti, không ti, qu tht là không ti mà.
Văn Mc Ngc nói xong, li hp hp miếng trà ri mi nói:
“Ta là thư đng ca Huyn Nguyt đin h, lúc đó sau khi Tht đin h nghe tin hòa thân cùng công chúa xong, còn nói vi ta, nếu qu thc có th ly được công chúa, bt lun nàng là người phương nào, cũng nht đnh sut đi này đi x tt vi nàng. Ai ng Ai! Nghe nói sau khi nghe xong chuyn Mc vương phi ngang ngược đot công chúa, Tht đin h đng ngoài tuyết c đêm không chu v.
Thình thch!
Nh Văn Mc Ngc đ du vào la, tôi v bàn đng dy, không th kim chế bn thân mà hét to lên:
“Túc Phượng này đúng tht là quá qut!!”
A a a!
Hóa ra tôi li b mt con phượng hoàng tri lông chết tit kia la gt g cho đa con trai ngc ca bà ta!
Văn Mc Ngc cũng không khuyên bo tôi, ch nhàn nhã ngi mt bên chp mt nhìn tôi, khóe ming, hình như còn hàm cha ý cười.
Tôi tc sùi bt mép, tht s không biết nên biu đt tâm trng phn n gi bây gi ca tôi như thế nào, dt khoát ra tay mt cái, Bp ——” mt tiếng cái bàn b tôi đá văng ra.
Tôi đang chun b nn lòng mng thêm hai câu, cht nghe bên ngoài truyn đến tiếng nói:
“Ai… Ai… bên trong?
Tôi và Văn Mc Ngc đu git mình, quay đu nhìn li.
Bên cnh h mt bóng người nho nh, đang cm lng đèn chm rãi bước ti gn.
“Ai! Mau lên tiếng!
Tôi t gin d chuyn thành kinh hãi hong s, nếu bây gi b bt ti trn, e tôi còn chưa kp báo thù vi lão phượng hoàng, đã b kết ti vng trm ri trùm lng heo.
“Làm sao bây gi? Tôi kích đng nhìn v phía Văn Mc Ngc. Cũng còn may, tôi vi Văn Mc Ngc vn chưa đt đèn, ngi dưới ánh trăng nói chuyn phiếm, thế cho nên lúc này người tun tra ban đêm cũng không nhìn rõ được quang cnh bên này ca chúng tôi, tm thi vn chưa nhn ra tôi và Mc Ngc công t đi danh đnh đnh.
Thân nh ca người tun đêm càng lúc càng đến gn, tôi theo bn năng đnh bt đu n trn.
Văn Mc Ngc nhếch môi, đt nhiên nói: “Đc ti!
Nói xong, tôi lin cm thy sau lưng b người ta đy mt cái, vì hong s, tôi ch nghe thy bên tai bch mt tiếng, tôi t trong đình rt xung h sen.
C sc giãy da, tôi hung hăng ung hết hai ngm nước h.
Trước khi mt đi ý thc, tôi ch nghe thy tun tra ban đêm hô to:
“Người đâu ti đây, có người rơi xung nước ri!
Tôi li vô lc giãy da, mơ mơ màng màng bt đu chìm xung, sau cùng còn liếc mt nhìn Tinh Nhu Các mt cái, sao không thy mt chút bóng dáng ca Văn Mc Ngc hết vy.
Hóa ra, tiếng “đc ti ban nãy là mun tôi rơi xung nước đánh la s chú ý ca tên tun tra ban đêm, còn mình thì trn mt dng.

Nói con bà nó, ách ~ cái ý kiến thoát thân này hay tht đy!

Không có nhận xét nào :