Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 13

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 13


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH





Tiu ngu ngc va hết bnh, li đến phiên tôi gc ngã.
Nm trên giường lnh đến run người, hai hàm răng cao thp va boong boong. Qu tht đêm tháng sáu gió thi mát m, nh nhàng khoan khoái thu c người
, cho dù có rơi vào h sen cũng không phi run đến mc thế này.
Nhưng mà, lòng tôi lnh.
Vô cùng lnh.
Lnh lnh lnh đến mc chết người, vt ra nước, cnh tượng như thế này khiến cho thân xác ca cô công chúa này theo bn năng mà run lp cp, mc dù tôi qun hết mt lp chăn dày, cũng không chy ra mt git m hôi nào.
Tiu ngu ngc An Lăng Nhiên ngi giường ca tôi st rut đến đ mt, ch biết khóc ô ô gi:
“V à, v
Tôi cn răng nhm mt, đu quay v phía bên trong không thèm đ ý đến hn, nghe Văn Mc Ngc nói xong mt hi, gi này khc này, mi mt tiếng gi “Nương t” ca tiu ngu ngc ging như mt con dao nh đang tàn nhn đâm vào người tôi.
Ch “V” này vn không phi do ngươi gi, Tht hoàng t Huyn Nguyt ngc th lâm phong, anh minh thn võ ca tôi, là mt miếng tht ngon biết bao nhiêu, li b mu thân ngươi khiu đi mt, ta vi lão phượng hoàng tri lông kia sông núi kết thù, có liên quan đến tiu ngu ngc nhà ngươi, ta cũng không thèm đáp li.
Kỳ Nhi là người nghe được tin tc đến đây đu tiên, thy tình cnh này cũng t rut đến ni chân mày cau li.
Kéo An Lăng Nhiên ra, Kỳ Nhi nói:
“Công chúa, rt cuc sao li thế này?”
Tôi âm thm th dài, chuyn này sm hay mun giy cũng không gói được la, hơn na bây gi đu óc tôi vô cùng hn lon, la gin công tâm, căn bn không nghĩ ra được bt c đi sách gì. Thy Túc Phượng sp ti đây, nói cho Kỳ Nhi rõ ngn ngun, da vào thân tín giúp tôi tm thi đi phó trái li li là cách hay nht lúc này.
Do d mt hi, tôi nhanh chóng đem toàn b s vic k cho Kỳ Nhi nghe, An Lăng Nhiên b Kỳ Nhi kéo ra phía sau cũng coi như ngoan ngoãn, không khóc hét nhào lên cnh giường ca tôi na, ch đng im mt ch nhìn mt chúng tôi bên này mt cách khó hiu.
Nói xong, v mt Kỳ Nhi hơi hơi thay đi, nhưng khuôn mt có chút châm chc cười nht nói:
“Hóa ra ti nơi này li có chuyn như vy.”
Tôi hi: “Kỳ Nhi, ngươi nói xem li nói ca Văn Mc Ngc có nên tin không?”
Nghĩ nghĩ, tôi cũng đem chuyn vào đêm tân hôn Văn Mc Ngc che mt đến ép buc tôi nói cho Kỳ Nhi nghe, mi nói mt na, tôi đang lo lng có nên k chuyn khách điếm hay không, thì ch tm bình phong vang lên âm thanh “bch” mt cái.
Tôi vi Kỳ Nhi cùng nghiêng đu sang nhìn, tiu ngu ngc va phi chu cây đào, đang phn n qut đánh.
Tôi híp híp mí mt, trm ging nói:
“Kỳ Nhi, ngươi nói xem tên Văn Mc Ngc này rt cuc mun làm gì?”
Kỳ Nhi chng tay lên cm, suy nghĩ mt lát mi nói:
“Công chúa, Kỳ Nhi có chuyn giu diếm cô.”
Tôi kh nhếch ming, trong lòng thm kêu không tt.
“Chuyn gì?” Kỳ Nhi trung thành bo v ch, còn có chuyn giu diếm tôi sao?
Kỳ Nhi nói: “Qu tht lúc Hp Hách quc, chúng ta nhn được ý ch ca Lc Diên đế, đúng tht là ban công chúa hòa thân vi Tht hoàng t Huyn Nguyt. Lúc đến Trung Nguyên, cũng chng biết ti sao Lc Diên đế đt nhiên thay đi ý đnh, nói Huyn Nguyt hoàng t thân mang bnh, không tin thành thân, bt công chúa tái giá vi Tiu thế t An Lăng Nhiên ca Mc vương ph. Con gái ca Hp Hách quc chúng ta trung trinh dũng cm, ch ly mt chng, làm sao có th nói đi là đi? Cũng vì như vy, công chúa mi vào khách điếm...”
Ging nói Kỳ Nhi càng lúc càng nh, tôi li nhn không được rùng mình.
Đúng tht là… sơ sut.
Trước kia nên nghĩ ti, cho dù ô b lp thác công chúa không mun tiến vào tm trong Mc vương ph, Lc Diên đế cũng có th tm thi đón nàng vào cung tm, sao li phi làm m ĩ đến tr trong mt khách điếm tm thường như vy, khiến cho bách tích hai nước d khóc d cười?
Không ng ti, s tht qu nhiên là như vy.
Kỳ Nhi ngng đu, đôi mt trong sut.
“Công chúa, Kỳ Nhi to gan. Thy người đt nhiên mt trí nh, nên mi do d không k cho người biết chân tướng, không chng đến Mc vương ph s càng vui v hơn, không ng là... tiu thế t li là mt ngc t!”
Li này không nng không nh, nhưng tiếng nói vn rơi vào trong tai tiu ngu ngc, tiu ngu ngc chng nnh nhy dng lên, hét ln:
“Ta không phi tên ngc, ta không phi tên ngc!”
Tôi cùng Kỳ Nhi còn chưa kp nói tiếp, ngoài ca đã truyn ti tiếng bước chân dn dp, chc lát, đèn đuc sáng trưng.
Chúng tôi liếc mt nhìn nhau, hiu rõ quân đch kéo ti ri.
Qu nhiên, Túc Phượng khoác mt cái áo khoác tơ tm thêu hình hoa mu đơn, được Lý ma ma dìu vào phòng trước tiên, dùng khóe mt quét nhanh qua, không thèm nhìn tôi đang thôi thóp trên giường, kéo đa con trai bo bi qua hi han.
“Nhiên Nhi, tr thế này sao không chu ng? Nha hoàn trong phòng cũng không hiu chuyn, đêm lnh như nước, sao không khoác thêm áo cho thiếu gia.”
Nói xong, ý t hàm xúc nhìn Kỳ Nhi.
Con bà nó, cái này rõ ràng là đang mng Kỳ Nhi; ông ni nó, rõ ràng là đánh chó mng ch thì đúng hơn á!
Tôi chng người đnh ngi dy lên tiếng bt b, li b Kỳ Nhi lng l kéo kéo tay li.
Mt đám người trùng trùng đip đip phía sau biết thân biết phn đi ly ai khoác cho tiu thế t mc vào, tôi vi Kỳ Nhi gi b không thy, cũng không thèm lên tiếng.
Phía bên kia An Lăng Nhiên b bn năm nha hoàn và lão bà t mc xiêm y giúp, bên này bên cnh Túc Phượng đt nhiên hin ra mt bóng người, tôi bình tĩnh nhìn li, chính là An Lăng Nguyt cô em chng du dàng hin lnh ca tôi.
An Lăng Nguyt vi vàng nói:
“Nương, bây gi trước tiên nên mi Trương đi phu đến khám cho ch dâu, tt nht đng đ cm lnh.”
Trong lòng tôi cm thy d chu hơn, toàn b Mc vương ph, ngoi tr Kỳ Nhi, e rng cũng ch có cô bé này đi x tht lòng vi tôi, ch tiếc An Lăng Nguyt quanh năm sut tháng b nht trong nhà, đi vi chuyn bên ngoài hoàn toàn không biết gì, đơn thun ngay thng. B v ngoài nhân hu ca mình la đến sng s.
Túc phượng ngoéo ngoéo khóe ming, không nhanh không chm nói:
“Đi phu đương nhiên là phi mi, ch là ta có chút thc mc, na đêm na hôm, sao t nhiên con dâu li té xung h? Khiến cho tt c mi người đu không được yên thân.”
Tôi bc, còn gi b mng tôi quanh co! Nếu ghét mng tôi na đêm rơi xung h làm kinh đng đến mi người các ngươi ngũ không ngon gic, sao lúc trước còn dùng gian kế la ta đến đây?
Nghĩ kĩ li, tôi lin không khi nghĩ ti chuyn lão phượng hoàng b i này dùng nhng th đon đê hèn y, trước mt Tiu Trn hoàng hu gi b la tôi đến không nói, con tung tin đn nhm ra ngoài, t nói mình đo đc tt thế này thế kia, còn nói mt “công chúa Man di” tôi đây trèo cao tiu thế t nhà bn h!
Tôi đnh nhy dng lên cãi li, bt quá thì cá chết lưới rách. Ai ng Kỳ Nhi còn nhanh hơn tôi, cúi đu cười nói:
“Đu là li ca nô tỳ. Lúc nãy công chúa nói vi nô tỳ, đang ng bng nhiên công chúa cm thy hơi khác nên mi na đêm ngi dy đi kiếm nô tỳ, vô tình đi ti ch Tinh Nhu Các, thy hoa sen l dưới màn sương sáng, không ý thc được đi vào đình ngh ngơi, sau khi nghe tiếng người gi hơi git mình nht thi mơ mơ màng màng, dưới chân gim vào khong không ngã vào trong h.”
Đáy lòng tôi có trăm ngàn điu không mun, nhưng biết Kỳ Nhi đi mt bước này vì mun “ly lùi làm tiến”, cho dù lúc này tôi có trách mng lão cáo già xo quyt Mc vương phi, dùng kế la tôi g vào Mc vương ph cũng không gii quyết được gì.
Dù sao, tôi cũng đã là con dâu ca An Lăng gia.
Mi chuyn còn cn phi bàn bc k hơn, mà trước mt, chuyn quan trng nht chính là phi nhanh chóng đui Túc Phượng ri khi đây.
Vì thế, tôi ngoài cười nhưng trong không cười, cười so vi khóc càng khó coi hơn nói:
“Đ m chng và em chng lo lng, Liêm Chi tht s là ti đáng chết muôn ln.”
An Lăng Nguyt nh nhàng bước ti, ngi bên mép giường sơ s trán ca tôi, nh nhàng nói:
“Cũng may không có phát st, mai gi Trương đi phu ti xem, đi lát na ung mt chén canh s cm thy tt hơn, ra m hôi là tt ri.”
Tôi cười vi An Lăng Nguyt, “Cám ơn Nguyt Nhi, đu do ta sơ ý.
Túc Phượng sau lưng kỳ quái nhìn hai người chúng tôi cười nht, cười đến ni toàn thân tôi đu ni da gà mi xót xa nói:
“Con dâu cũng tht là sơ ý, sao ch có mt mình ngươi đến Tinh Nhu Các mà ung đến hai chén trà?”
Tiếng nói va dt, đu óc tôi trong nháy mt trng rng.
Bên l tai m mt tiếng, m hôi lnh sau lưng a ra.
An Lăng Nguyt bên cnh tôi cũng thy kỳ l, nm tay tôi nói:
“Ch dâu, b lnh lm h? Sao li run lên như thế này?”
V mt Túc Phượng càng lúc càng d tn, tôi ch cm thy trước mt sp biến thành màu đen mun ngt xu, An Lăng Nhiên li đt nhiên vt ti trước mt Túc Phượng, lc lc cánh tay bà ta nói:
“Nương, Nhiên Nhi mc qun áo xong ri, nương ~~~ va nói còn va nũng nu mun phát ói, đu còn liên tiếp c c vào cánh tay ca Túc Phượng.
Nói không chng Túc Phượng là vì b hn chc lét tay chân, cười qu trách xoa đu hn:
“Đa nh này, không được n ào!”
An Lăng Nhiên nghe xong ngoan ngoãn ngng đu lên, l ra hai hàm răng chnh t vi Túc Phượng.
An Lăng Nguyt nói:
“Ca ca không được ôn ào, Lý ma ma, gi Trương đi phu đến chưa? Ch dâu đang run lp cp này!”
Cô em chng ca tôi qu thc là hin lành vô cùng, đúng tht là tôi đang b đông cng đến phát run.
Lý ma ma lúc này ging như mi nh ti chuyn quan trng, khom người cung kính trước mt Túc Phượng nói:
“Bm báo phu nhân và tiu thư, đã sai người đi gi, ch có điu… ch có điu, chuyn này...”
Túc Phượng b An Lăng Nhiên làm m ĩ, cũng không mun tiếp tc đôi co vi tôi, ch không kiên nhn nói:
“Ch có điu gì? Nói mau!”
Lý ma ma cúi lưng thp hơn na “Trương đi phu nói, hơn na đêm đến quy ry gic ng ca hn, tin đến nhà khám bnh phi tăng lên gp đôi”
“Vô liêm s!”
Túc Phượng va quát, mt đám nha đu lão bà t toàn b đu quỳ xung.
An Lăng Nguyt có chút không nhn được, lp ba lp bp nói:
“Nương. Ánh mt có chút ai oán.
Túc Phượng h lnh:
“Trương lão đu này còn dám có gan tht l vi ta, to gan tht?!”
Lý ma ma dng mt chút, liếc mt nhìn Túc Phượng mt cái, li mun nói ra đt nhiên li kiên quyết nut ngược tr v.
Túc Phượng dùng khóe mt liếc liếc nói:
“Lý ma ma, còn mun nói gì, đng làm b dng y vi ta.”
Lý ma ma tiến lên mt bước nói: “Thưa phu nhân, Trương đi phu còn nói thêm mt câu. Ông ta nói, biết Vương phi s nói hn to gan, ch có điu cũng không được trách hn, ai bo Vương ph gn đây hay xy ra chuyn, bà tìm ti hn chi.”
Chc chc, nhng li này tht s là vô cùng bt kính.
Tôi nghe li cm thy rt vui v.
Đúng vy, lão Trương đng chí nói không sai, ai bo m phượng hoàng tri lông bà la tôi đến đây chi, tôi s làm cho Mc vương ph người đến gà chó cũng không yên.
Vn tưởng rng li này ra khi ming, con chim tri lông kia s rt gin d, ai ng li nhìn tôi vi v sâu xa, sau đó cười nói: “Đúng tht là hay xy ra chuyn!”
Nói xong, mang theo mt đám người chm rãi ri khi.
An Lăng Nguyt thy mu thân mình ri khi, ngước c nhìn theo nói:
“Ch dâu, nếu đã gi Trương đi phu đến, mui cũng không đây quy ry người ngh ngơi. Cáo t!”
Tôi gt đu vi An Lăng Nguyt, còn nói thêm vài câu ri mi đ này đi, cô bé này cái gì cũng tt, ch là b lão già kia qun giáo vô cùng, cui cùng, tôi bo Kỳ Nhi tin nàng ta ra ngoài.
Trong chc lát, trong phòng ch còn li mi tôi và An Lăng Nhiên.
Tôi vn không thèm đ ý ti tên tiu ngu ngc này, cũng h quyết tâm đêm này đc chiếm cái giường, vì thế xoay người vào trong gi b ng.
Tiu ngu ngc cũng không chu buông tha cho, mt bước nh bay ti bên giường, vô cùng u oán gi mt tiếng:
“V
Tôi không quan tâm, qun ly cái chăn ch Kỳ Nhi v bàn bc k hơn.
“V ~~”
Rùi b đáng ghét còn chưa chu đi, nghĩ ti hn còn chút tc gin, nếu không ti ngươi là tên ngc, ta cũng không b lão phng hoàng rng lông kia la g vào đây.
“V ~~~~”
Thoáng chc, thanh âm dường như đi vào l tai, tôi chưa kp nghiêng đu qua, li đt nhiên cm thy bên hông cng ngc.
A a a!
Tiu ngu ngc li đang ôm tôi.
“Ngươi, ngươi…”
Gi phút này, tôi ly cái chăn qun mình thành ging như mt đòn bánh tét, tri qua cùng vi tiu ngu ngc An Lăng Nhiên lâu như vy, qu tht ging như mt cái bánh tét b qun dây tròn tròn, vô cùng chc chn, tôi mt chút cũng không nhút nhít được.
Tôi có chút tc gin, ging nói cũng không thân thin.
“Buông ra!”
“Không buông!” Sc lc bên hông càng tăng thêm mt chút, tôi ch nghe thy tiếng tiu ngu ngc vn còn đang ong ong bên tai: “Nàng là nương t ca ta, đng đ người khác la gt!”
L mũi ca tôi h h, ai la gt ai còn chưa biết rõ ràng đâu!
“Ta cnh cáo ln cui cùng, buông ra!”
“Không buông không buông!” Tiu ngu ngc giãy da li mun ôm cht ly tôi, ming còn lm bm, “V nàng không lnh sao, ta ôm nàng lin m áp hà.”
Bn công chúa tht s tht s ni nóng!
Mu thân người la ta vào ph, còn ct đt nhân duyên tt ca ta, hin ti đến c tên tiu ngu ngc ngươi li còn tha m lên ta, ta còn có th b qua cho ngươi sao?
Tôi ngm ngay cánh tay đang trước mt tôi há ming, ch nghe mt tiếng hét a thm thiết, tiu ngu ngc rt cc cũng chu buông tay tôi ra.
Tôi cười ha ha, xoay người qut tiu ngu ngc xung, đè hn giam cm trong cánh tay hét ln:
“Nói! Còn dám hay không h?”
Tiu ngu ngc đi khái là vì không kp phn ng, dưới người tôi, m to mt không nói li nào.
Tay tôi li hung hăng tăng thêm ba phn lc, thy hn vn không nhúc nhích, khuôn mt tun tú hơi phiếm hng cm thy hơi kỳ quái, nhìn theo ánh mt ca hn, không khi hít mt hơi.
Tri !
Trên người tôi vn ch mc cái yếm bng bàn tay, lúc này chăn b kéo qua mt bên, cnh xuân rõ ràng đang b… l… l ra hết, nhìn không sót th gì.

Không có nhận xét nào :