Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 16

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 16



CHUYỂN NGỮ: THANH THANH




Có câu thành ng thế này: chó cy gn nhà, gà cy gn chung. (chó cy thế ch)
Bây gi tôi mi cm thy câu thành ng này nói rt hay, rt rt rt chun xác, rt rt rt đúng vi Mc vương phi!
Ba tôi thường nói, trên thế gii này vn không có chó, con người thun hóa được loài chó sói, ba thi đi sau mi có chó săn, mãi v sau na, mi có chó Nht, chó Bc Kinh, chó phc
Vì thế cho nên, chó cy gn nhà, gà cy gn chung, nói xa nói gn, cũng có th gi là sói da thế người.
Lúc này, Vượng Trch mượn câu sói da thế người nm bên giường ca ch nhân nó, cn đường tôi. Tiu ngu ngc thy tôi kích đng bước vào, cũng không thèm lên tiếng, có l đang ngh trưa.
Tôi vn không đnh so đo vi Vượng Trch, bước ti bên giường, đnh báo tin vui mang du hoa hng trong tay đưa cho An Lăng Nhiên. Thế nhưng, có l hôm nay Vượng Trch b trúng tà thì phi, c nhìn tôi nhe răng nhếch mm, nói sao cũng không cho tôi bước ti bên giường.
Tôi bước qua trái, nó lin nhếch mm di chuyn sang trái, còn dùng cái móng vut sc bén gi b gãi gãi như mun th uy vi tôi; tôi né sang phi, nó cũng nhe răng cnh cáo bước sang phi, cái mũi va nhíu nhíu, l ra hàm răng nanh đu vo.
Tôi đng trước bc thm run ry, con sói này nuôi chưa quen sao. Câu nói này ba tôi, ông ni tôi, ông c tôi, ông c ni tôi đã nói qua. Đương nhiên, ông c t tôi tôi còn chưa có phước đ gp mt, dù sao my đi t tông đu nói như vy, đến ngay c bác Triu Tôn Tường chuyên lng tiếng chương trình thế gii đng vt cũng tng nói thế.
Thế nhưng ti tên tiu ngu ngc này, cũng y chang.
Vượng Trch hết lòng bo v ch nhân, đến c Kỳ Nhi cũng không sánh bng. My ngày nay, có l Vượng Trch thy tôi bt hòa vi An Lăng Nhiên, vì thế mi nhm mt theo đuôi sát bên cnh An Lăng Nhiên, k c lúc ng trưa cũng không chu buông tha cho hai v chng tr chúng tôi.
Tôi đng ngoài bc thm suy nghĩ mt hi, cui cùng quyết đnh không nên so đo vi con súc sinh này, vì thế ngi xung bàn. K cũng l, tôi va ngi xung, Vượng Trch lin thu li hàm răng sc bén ca mình, cũng là b dáng cúi đu quy phc nm dưới đt.
Tôi cười Hc mt tiếng, bt người đng lên, nó cũng “Ô ——” rng mt tiếng, hung thn ác sát đng dy.
Tôi li ngi xung, nó cũng ngi xung.
Tôi tiếp tc đng lên, bn cái móng vut ca đó cũng chng đt.
……………
C lp đi lp li vài ln như thế, đi khái tôi vi Vượng Trch đùa hơn na canh gi, khi c hai bt đu mt rã ri, An Lăng Nhiên rt cuc cũng chu tnh li.
Hn ca ca mình, không lên tiếng xoay mình ngi dy.
Tôi b kinh hãi mt phen, da mt li theo bn năng run ry: Ngươi tnh ri sao?
Tiu ngu ngc qu nhiên không thèm nhìn tôi, ch lo gi tiu nha hoàn vào, dn ôm Vượng Trch ra bên ngoài cho ăn. M nó Vượng Trch này hóa ra là mt con sói đc bc bi, trước mt tôi thì sáu con mt dng thng, b dáng như mun ăn tht người, lúc tâm trng tt hơn mt chút, cũng ch dùng l mũi h h hai tiếng. Nhưng lúc nm trong tay tiu nha hoàn trong ph, nó còn ngoan ngoãn hơn c mèo, chp chp liếm tay tiu nha hoàn, mt đôi mt ngp nước chp chp còn quan sát người trước mt, ch còn thiếu mi nước phe phy đuôi vi tiu nha hoàn.
Đi vi điu này, tôi cũng không thoi mái cho lm.
Nói c bui, tình trng ca tôi Mc vương ph càng ngày càng đi xung. Tiu ngu ngc thì quái g vi tôi, ngay c con sói tiu ngu ngc đang nuôi cũng không mun nhìn tôi.
Mt hi thn thc, tôi không th không tiếp tc nnh nt ly lòng An Lăng Nhiên.
Tôi đng dy, nói: Tiu ngu ngc, ng xong chưa?
An Lăng Nhiên h mí mt không thèm lên tiếng.
Tôi thăm dò bước ti trước mt bước, Tiu ngu ngc, chiu nay ta dn ngươi đi bt châu chu chu không?
Vn không tr li.
Tôi cũng ch phi là mt người d dàng buông tha cho người khác, cm hp du hoa hng li cười hì hì bước ti thêm mt bước nói: Tiu ngu ngc, t t…….
Còn chưa kp nói xong, rt cuc An Lăng Nhiên cũng chu ngng đu, m ming vàng.
Hn ngng đu, mt đôi mt đp nhìn chm chm tôi, bun bc nói: Ai là đ đ ca ngươi?
Tôi chc lưỡi, ngươi không cn phi nói. Nếu tính bng đu ngón tay, tôi còn nh hơn An Lăng Nhiên vài tui. An Lăng Nguyt nói, ca ca cô y hai mươi lăm tui, kiếp trước tôi dù gì cũng hơn hai mươi, nhp vào thân th Ô b lp thác công chúa này càng thê thm hơn, bo là niên phương hai chín, chng phi so vi An Lăng Nhiên còn ln hơn rt nhiu sao, vì l gì tôi li không được gi hn mt tiếng “đ đ?
Cúi gp đu, tôi rưng rưng th dài.
Tiu ngu ngc mc dù ngc, nhưng náo lon m ĩ cũng đu d di hơn bt kì ai.
Vung tay áo, tôi đnh xoay người bước ra khi phòng.
Ai ng mi bước được mt bước, li đt nhiên nghe An Lăng Nhiên phía sau hi: Tay ngươi đang cm gì thế?
Tôi mng r, quay đu li nhe răng cười ngt ngào, giơ du hoa hng lên quăng nguyên mt đon dài: Có phi ngài đang vì phong thp đau nhc xương ct, té ngã b thương, đau đu nhc óc mà phin não? Có phi ngài vì không th đá cu, không th leo núi, không th ngm hoa ung rượu mà bun bc không? Không cn s! Du Hoa hng chuyên dùng ngoài da, hiu qu rõ rt, trong vòng N ngày, bo đm vi ngài thuc đến bnh tr. Vui lòng phân bit du hoa hng chính hiu các ca hiu lâu đi, sn phm khác nhau công dng cũng khác nhau.
Tôi n n cười đúng chun ca mt nhân viên qung cáo, nhìn v phía An Lăng Nhiên, hn ch li hơi nâng mí mt lên, ri “à” mt cái.
Tôi thc tht vng.
Vô cùng tht vng.
Không ng, trong thi đi này, con người li có th phát trin ti mc như vy, ngay c tin vui ca qung cáo mang li cũng có th mc k.
Tôi thc khó hiu.
Vô cùng khó hiu.
Không phi trước đó tiu ngu ngc vì tôi không mua du hoa hng cho hn nên mi bc bi sao? Sao bây gi du hoa hng nm ngay trước mt, hn cũng không có tí gì vui v hết vy? Không ôm c ca tôi mà li nhi kêu nương t?
An Lăng Nhiên qu thc không như tôi đoán trước, hn còn lm bm nói: Không nên ti đây? B dng này, cũng không khác gì Vượng Trch, đúng tht là ch nhân sao nuôi chó y.
Tôi đt nhiên cm thy câu nói này có phn chua xót, nhưng li không biết vì sao.
Còn cm hp du hoa hng trong tay nói: Trương Thế Nhân, không, không đúng, Trương đi phu mua
An Lăng Nhiên li “à” tiếp, Coi chng vài ngày na Lão Trương ti đòi bc ca ngươi.
Li này đúng tht là nhc nh tôi, bn lĩnh la gt ca Trương Thế Nhân qu thc khiến tôi bi phc sát đt, nếu không sm kêu Kỳ Nhi đem bc mang đến cho hn, nói không chng hn còn đòi tin lãi, ngay c bn thân tôi l vn vi hn cũng không hay biết. Mt bên s hãi lo lng không yên, mt bên đu óc tôi đt nhiên đi hướng.
Hí! Tên tiu ngu ngc này phun rõ tng ch, suy nghĩ nhanh nhn, tôi vi Kỳ Nhi còn chưa kp nghĩ ti chuyn vì l du hoa hng này mà b Trương Thế Nhân la thêm tin, hn đã sm nghĩ ra trước. Đây là chuyn mà mt tên ngc có th nghĩ ti hay sao.
Tôi nhìn cái người quái d này mà m to hai con mt, k quái l lùng mà nhìn An Lăng Nhiên.
An Lăng Nhiên dường như cũng phát hin mình nói sai, ho khan mt tiếng, cười tươi như hoa, hì hì nói: A? Du hoa hng này không phi dùng đ thoa lên lưng cho Nhiên nhi sao?”
Ging điu không còn chút khàn khàn thâm trm, tiu ngu ngc khôi phc li dáng v hn nhiên kh kho, trng thái ngu ngc ca ging tr con vô hn, tôi cũng lười suy xét nhiu, ch cn tiu ngu ngc đng gin di tôi na là tt lm ri, vì thế gt đu.
Đi tôi ngng đu lên, tiu ngu ngc li làm mt vic khiến tôi kinh hãi thế tc.
Hn tao nhã nhc tay, đang ci... tng lp tng lp qun áo ca mình.
Con mt tôi thiếu điu mun rt ra ngoài, theo phn x phóng lên trước mt bước, nm cht ngc áo nói:
“Ngươi, ngươi mun làm cái gì?
Tiu ngu ngc vô ti chp mt, Ci qun áo a.
“Nói tha, ta đương nhiên biết ngươi đang ci qun áo, ngươi ci qun áo làm gì?
Tiu ngu ngc bĩu môi, ta h có chút oan ung.
“Không phi nói giúp ta thoa thuc sao?”
Kh kh, đúng ri, vết thương ca tiu ngu ngc trên lưng, không ci qun áo ra làm sao thoa thuc. Tôi t làm xu mình mt phen, khuôn mt ca công chúa này li nóng đến đ bng.
Tôi nói lp bp: Vy thì ngươi đến ch ghế quý phi mà ci, giường cht chi, không thoa thuc được.
Tôi xin li tiu ngu ngc, là tôi gt hn. Tht ra kêu hn ti ghế quý phi ci áo ra không phi là vì không thoa thuc được, mà vì tôi s chính mình máu huyết sôi sc ri chết mt. Mc dù tân giường ca chúng tôi rt ln, có th nm ng đến bn năm người, nhưng ngoài mép giường li b tng lp tng lp bình phong che li hơn phân na, nếu mà mun thoa thuc, hai người nht đnh phi ngi đi din vi nhau, đi mt vi mt m nam đ trn, mc dù ch là mt tên ngc nhưng tôi s bàn thân tôi nht thi kim chế không được mà qut ngã hn, thế nên đến ch ghế quý phi rng rãi vn hơn.
Có điu, tôi li tính sai na ri.
Ghế quý phi không ch rng rãi, người ta lưng vào ca s, mà còn chiếu sáng ngi.
Tiu ngu ngc ngi ch này thì sáng như ban ngày, quyến rũ đng lòng người mà trình din m nam thoát y, hết sc yêu nghit, quá tri gi cm, so vi ánh sáng hơi ti ti trên giường đúng là càng khiến tôi thêm bun bc khó chu. Vì vy vic tôi có th làm, cũng ch có thoa hương vào lòng bàn tay sau đó chà ri chà, vi cái c va nut nut nước miếng.
Vì vy sau mt hi, tôi cht cm thy tôi ging mt phú bà giàu có bao nuôi tiu bch kim, An Lăng Nhiên đang quyến rũ tôi qut đ hn chính là tên tiu bch kim đó.
Thế nhưng, tên tiu bch kim trước mt này làn da không đen cũng không trng, làn da màu mt ong khúc x dưới ánh sáng mt tri đúng tht mê người. Bình thường tiu ngu ngc vn được nuôi nng Mc vương ph, mi ngày ngoài vic ăn chính là ng, nhiu nht cũng là đến Tinh Nhu Các đp mui, ra sau vườn bt châu chu, tuyt đi có th nuôi thành mt tên béo.
Đúng là không ng ti được a, thân th tiu ngu ngc cũng khá cường tráng mnh m, dáng người này, din mo này tuyt đi có th câu dn người khác phm ti, hơn na còn không phân bit nam n.
Đang lúc tôi mơ tưởng xa xôi, An Lăng Nhiên a mt tiếng:
“Đây là cái gì?”
Nói xóng, ngón tr và ngón cái còn vut vut, tôi c gng kéo li suy nghĩ, đnh thn xong mi thy, kêu to ra tiếng:
“Ôi nha, tiu ngu ngc, sao ngươi li b chy máu nè?”
Tiu ngu ngc cười tm tm li nhìn tôi, Máu này hình như không phi ca ta, v là mũi nàng chy máu.”
Lưng tôi cng đ, tay không kim chế được t mình s s cái mũi ướt sũng.
H thn a h thn, cô công chúa này đúng là mt lch s tht, mi vy thôi đã chy máu cam. Cũng may tiu ngu ngc là tên ngc, bng khôngtôi không mun sng a!
Tiu ngu ngc nói: Bt đu thoa thuc chưa?
“Lin đây.
Tôi ly khăn tay lau lau cái mũi, lúc này mi run ry mà dui mng vut Không đúng! Là ngón tay ngc ngà xoa quanh ch vết thương bm tím mi đúng.
Có l do tôi rt mnh tay, tiu ngu ngc đau đến ni la lên ri nói: V à, sao ging như nàng đang chà thuc quá vy.
Tôi tôi tôi, tht s không phi là li ca tôi, là do ý chí ca cô công chúa này không kiên đnh, thy trai đp là ri lon phương hướng, tôi hung hăng t tát mình mt bt tai, lúc này mi nhanh chóng thoa thuc lên lưng tiu ngu ngc.
Vì đng tác tht s cc k m ám, bn công chúa li nng mưa tht thường, nên cn phi tìm đ tài nói chuyn: Tiu ngu ngc, ngươi, my ngày nay ngươi rt cuc gin ta vì chuyn gì?
Tiu ngu ngc không lên tiếng, còn nghiến răng kêu rt rt.
Tôi nói: “Xoa hơi nng tay h?”
Tiến sát li gn tiu ngu ngc mi thy, rõ ràng hn còn đang nghiến răng gin di.
Ách ~ b ta khiến ngươi gin tht sao?
An Lăng Nhiên nói: “Ta hi nàng, có phi nàng vi Kỳ Nhi đang có mưu đ bí mt gì không?
Tôi kinh hãi, không cn thn, dùng sc đè lên vết thương tiu ngu ngc, hn đau đến ni kêu tri.
Hn nói đúng, sau khi Văn Mc Ngc nói cho tôi biết chân tướng s tht, tôi vi Kỳ Nhi qu tht đã có âm mưu.
Âm mưu lp kế hoch ri khi Mc vương ph.
Qu tht hôm đó, tôi biết Mc vương phi la tôi g vào ph, tôi lin h quyết tâm phi ri khi cái lng chim này, không mun sng cùng vi con phng hoàng tri lông kia. Kỳ Nhi tng nói, nếu b trn, nht đnh không thành công, ngược li làm nh hưởng đến quan h bang giao hai nước, ch có th dùng chính sách ly lùi làm tiến là tt nht.
Tôi hi, vy dùng cái gì là thượng sách?
Kỳ Nhi nói, đương nhiên là dùng kế gy ông đp lưng ông ri, náo cho Mc vương ph đến gà chó không yên, báo thù mt phen, khiến cho Túc Phượng chu không ni, ri hưu tôi.
Diu kế diu kế, Kỳ Nhi qu tht là thiên s mà ông tri phái xung cho tôi.
Diu kế này không gì tt hơn, làm cho Mc vương ph gy ông đp lưng ông, la tôi vào ri li phi t mình tng ra ngoài, như vy va là không phi li ca bn công chúa, đến lúc đó còn có th tr đũa.
Cho nên, t hôm đó đến gi Kỳ Nhi đang nghiên cu Trung Nguyên “Tht xut chi điu, mun tìm trong đó ra mt hai điu đ lp kế hoch.
Không ng là, tiêu ngu ngc li biết.
Tôi dưới đáy lòng im lng ri li im lng, trước đó my ngày Kỳ Nhi có tn tâm nhc nh tôi mt chuyn mà khiến tôi không th không t hi.
Kỳ Nhi nhc nh tôi chuyn tiu ngu ngc nhược trí.
y nói, An Lăng Nhiên nhìn thì thy điên điên khùng khùng, gp vn đ thì li tnh táo, c ging như gi b.
Lúc đó tôi đang ngi sau hoa viên hóng mát nghe nhc ung trà, nghe xong câu này lin cười ha ha. Tôi được g cho mt tên ngc, nếu ngay t đu đã là như vy, v sau tôi li nht đnh phi ri khi cái Mc vương ph chn th phi này, thoát khi my cái âm mưu qu kế ca bè phái thái t, bè phái Huyn Nguyt gì đó, cn gì phi quan tâm ti chuyn hn ngc tht hay ngc gi.
Nhưng lúc này, tiu ngu ngc li phát hin âm mưu ca tôi và Kỳ Nhi, nói không chng sau này còn cn tr kế hoch ca tôi, chuyn này không được hay cho lm.
Tôi nói: “Hóa ra ngươi ni nóng vì chuyn này?
An Lăng Nhiên li có hơi gin di, còn bc bi nói: Lúc trước là do nàng t la chn li, nàng ——” 
Dng li mt hi, mi nói: Nàng không được đi ý!
Hai mt tôi hng hc la gin, NND, ngươi nghe ta nói la chn li lúc nào h, là nương ca ngươi la ta đến! La ta đến!
Tôi bc mình, t trên cái ghế đm ngi dy. Còn chưa kp nói thêm câu nào, lòng bàn chân không n, đt nhiên li b vướng.
Bng chc tri đt quay cung, sp ngã v phía An Lăng Nhiên, An Lăng Nhiên thy vy cũng mun nhào ti đ tôi, nhưng cái vt dưới chân thì li vô cùng phin phc, không ng li còn ngáng chân tôi, tôi bt đc dĩ, đành phi nhm mt toàn thân nhào đi lên người An Lăng Nhiên, phút chc, ch nghe bp mt tiếng, tôi ging như đng vào hai cái vt gì đó mm mm êm êm.
M to mt ra thy, trong lòng ri rm nhn nho không nói nên li.
Tôi vi An Lăng Nhiên, ming đi ming, đang hôn nhau say sưa.
Tâm hn ca tôi m mt cái xt khói, nhc đu lên, không biết nên bay v hướng nào, ngoài ca tiu nha hoàn Ngân Linh đang cười vui v chng kiêng dè gì bước vào: Vượng Trch, đng chy
Tôi liếc mt sang nhìn, cái th va ri ngáng chân tôi hóa ra không phi ai khác, chính là con tiu súc sinh Vượng Trch ăn no nê ri ti tìm ch.

Tôi dám chc, kiếp trước tôi vi nó nht đnh có thâm cu đi hn.

Không có nhận xét nào :