Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 18

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 18


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH



Chuyn tt không ra ca, chuyn xu truyn ngàn dm.
Trn Hin Nhu mi làm m ĩ có mt tí, Vương Uyn Dung, An Lăng Nguyt, An Lăng Nhiên đu đã chy ti đ hết, bn nha hoàn lão bà t cũng ngng đu nghn c
mà bao thành my vòng, my tên sai vt vn còn đang đánh bc sau vin cũng chen chúc trước ca Tây vin ca tôi cúi cái đu thi nói:
“Đ th man di vn là man di, h!
Tôi im lng lng nghe, trong lòng ch thm nói: my người coi vy mà còn thng thn, xem ra còn kém m phượng hoàng hói đu. (Lưu ý: tác gi chuyn t tri lông sang thành hói đu)
An Lăng Nguyt nghe my gã sai vt bên ngoài nói vy, không khi đ mt, lng l kéo kéo ng tay áo Trn Hin Nhu nói:
“Thm thm, đng n ào. Nhiu người thy không hay lm, không bng vic ln hóa nh, vic nh hóa xong.
Vương Uyn Dung giũ giũ khăn tay, ch s thiên h không lon nói: Nguyt Nhi, con có chuyn không biết đy thôi, nhà m đ ca thm thm con, khi xut giá đã tng cho cây trâm tr giá hai lượng bc này, lúc trước đi thăm bng hu, hi hoa đu phi da vào nó đ gi chút mt mũi, bây gi li mt, làm sao có th nói không có chuyn gì là không có được ch?
Nếu lúc này bn công chúa tôi không phi tr thành mt nhân vt b tình nghi, tôi nht đnh ly tay áo che ming cười trm. Trn Hin Nhu và Vương Uyn Dung hay châm chc khiêu khích nhau, tranh giành cu xé ln nhau tôi vn đã nghe nói trước đó, thế nhưng so vi hin trường xem din, đương nhiên không mi m kích thích bng ba nay.
N nhân, tri sinh ái m hư vinh, câu này nói chính là Trn Hin Nhu.
N nhân, tri sinh thích đm đá nhau, câu này nói chính là Vương Uyn Dung.
N nhân, tri sinh thích tám nhiu chuyn, câu này là nói k bt tài tôi.
Trn Hin Nhu b Vương Uyn Dung nói đến mt lúc trng lúc đ, trong mt lúc không th phun ra na ch nào. Nha hoàn ca bà ta thy b dng ca ch t mình như thế, đương nhiên phi xoa xoa bt, vì thế lin phn bác li: Ngươi nói by! Cây trâm này giá tr ít nht cũng hai mươi lượng!
“Câm ming! Sc mt Trn Hin Nhu càng tr nên khó coi, cao ging mng tiu nha hoàn đng bên cnh.
Mc dù tôi không am hiu giá th trường, cũng biết Mc vương ph, hai mươi lượng bc cũng ging như bánh hoa hòe ca Vương m m làm không có chút giá tr. Th nhìn ngm An Lăng Nguyt nhà tôi xem, lúc nhà trâm cài tóc bình thường ca nàng cũng không dưới hai mươi lượng mt cái, càng khi nói ti my cái trâm ngc trai khi tham gia các ba tic, nhưng lúc này Trn Hin Nhu chng qua ch vì mt cây trâm hai mươi lượng mà đến Tây vin ca tôi làm lon, đúng tht là mt trình đ.
Nháy mt, Tây vin mt trn lên.
Trn Hin Nhu b mt mt, đành phi trút hết la gin lên trên đu tôi. L mũi phình to đến ni có th nhìn thy lông mũi bên trong, khuôn mt chanh chua lúc trước ca bà ta gi này đã chuyn sang méo mó đến vô cùng d tn.
“Ta vn cũng mun cho vic ln hóa nh, vic nh hóa hết, nhưng đ thì không thy bóng dáng đâu, ta làm sao hóa được h?
An Lăng Nguyt đnh kéo ng tay áo nàng, li b Trn Hin Nhu dã man git ra, ch tay vào mũi cao ging nói: Nguyt Nhi không cn phi nói, con còn nh tui đơn thun không hiu chuyn, cn thn coi chng mt s người không đng đn la gt đy!
Tôi ni cơn tc gin, k tht, ly thân phn Hp Hách quc công chúa ca tôi, bn h nghi ng cây trâm là do tôi ly cũng không sao, tôi t biết mình rng lượng, không mun so đo. Nhưng bây gi Trn Hin Nhu nói là nói Vương Uyn Dung, còn chi chó mng mèo, mun đâm cht sau lưng tôi, còn nói my câu không đàng hoàng, qu tht là không có chun mc mà.
Tôi h lnh: Ngươi nói ai không đng đn?
Va dt li, nguyên mt đám ai cũng ngn người. Trong s đó, cũng có bn thân tôi.
Tôi vi An Lăng Nhiên liếc nhìn nhau, phát hin ánh mt ca hn băng lãnh khác thường, lnh đến ni c mt đám ai cũng run ly by.
Tôi thế mà li cùng vi tiu ngu ngc trăm ming mt li cht vn li Trn Hin Nhu, đây là kinh ngc ca tôi; mà nhng người khác, e là còn kinh ngc hơn vì tiu ngu ngc bng nhiên nói ra mt câu nghiêm túc như vy.
Trn Hin Nhu git mình, lông mày méo xo nhìn An Lăng Nhiên, lên: Nhiên nhi, con ——”
Tiu ngu ngc đánh gãy câu nói ca Trn Hin Nhu, pht tay nói: Thm thm nếu hoài nghi nương t ly trm cây trâm ca người, vy xin mi lp tc vào trong lc soát, nếu tìm thy nương t mc cho người x trí, còn nếu tìm không thy thì không được kết lun ba?
Li nói nói rt rõ ràng, người nào đây cũng đu trng to mt.
Tôi im lng, không lên tiếng, tôi tht mun xem, coi ln này tiu ngu ngc dàn xếp ra sao.
Qu nhiên, Vương m m đu tiên gi cht An Lăng Nhiên, nhìn trái nhìn phi, sau đó kinh hô: Ai nha, hng mt ri h, sao thiếu gia t nhiên li nói chuyn rõ ràng minh bch như thế, có phi bnh tình có du hiu chuyn biến tt?
Tôi lnh lùng gõ mt cái cách, ngược li bn công chúa ta li nghi ng là thiếu gia nhà bà trước gi vn không có bnh. Lúc trước ch đoán, nhìn hoàn cnh ngày hôm nay, càng nghi ng sâu thêm.
Vương Uyn Dung nhíu mi nói: Trước hết không được làm ba, mau đi báo cho biu t ta biết a!
Vương m m đáp li, tht tha tht thu đi. Gian phòng lp tc chy tán lon, đi tìm Trương Thế Nhân, bái t B Tát, Trn Hin Nhu va ri còn m ĩ d di cũng không náo lon na, ch quái l nhìn trm tiu ngu ngc.
Tiu ngu ngc đng im không nói, mc mi người loay hoay.
Nht thi, li không ai nh ti chuyn cây trâm.
Kỳ Nhi âm thm lôi tôi ra khi đám người, ý mun tôi không cn phn ng, li bên tai nh nhàng nói ra hai ch:
“Có trá.”
Không ngoài d đoán, tiu ngu ngc có tht là s không khoanh tay đng nhìn.
Thy mi người vi vi vàng vàng, qu ly dưới đt, An Lăng Nhiên đt nhiên nheo mt, khôi phc li b dng trng rng không thy đáy, ngón tr chng cm a nói: Thm thm, sao người không din tiếp?
Trn Hin Nhu b gi tên, chép ming nói: Din, din cái gì?
Tiu ngu ngc nhìn chung quanh, đo mt xong ri mi nói: Tân Liên nhy xung bin a!”
Va nói xong, tôi tht s kích đng mun v tay cho Kỳ Nhi và An Lăng Nhiên.
V tay cho Kỳ Nhi, là bi vì ha nhãn kim tinh ca cô y, thăm dò ý t không gì không th. Thế nhưng mi liếc mt mt cái đã nhn ra An Lăng Nhiên ngm gi trò; vì sao v tay cho An Lăng Nhiên, là bi vì người này suy tính k càng, còn biết cách mượn đao giết người.
Va ri còn vi vã đi hi báo tình hình, mi đi phu, bái t B Tát Mi người toàn b ging như b đim huyt, dng li, đng nguyên ti ch không nhúc nhích. Trong đó khoa trương nht là tên sai vt An Ba, mt chân bên trong cánh ca, còn mt chân đang nhc lên gia không trung chun b khóa ca phòng, ming vn còn duy trì trng thái há ming gi người. Đáng tiếc thi đi này không có gii thưởng Oscars, không chng hn còn có th ni tiếng.
Cui cùng, vn là Vương Uyn Dung bình tĩnh trước, phn ng li đu tiên, cười khanh khách hai tiếng, vy tay vi mi người: “Được ri được ri, chúng ta li b thiếu gia đùa gin, mau nhanh chóng làm vic đi.
Như chp, bn h nhân đu tn ra hết, nên làm gì thì làm.
Tôi vi K Nhi nhìn hai mt nhìn nhau, không th không bi phc tiu ngu ngc.
Vn là vy, Tân Liên nhy xung bin là mt tung bi đang ni tiếng lúc này, k v my công t cu m ngày xưa, là mt v kch rt hay. N chính chu kh Tân Liên nếu còn sng là mt bà dì nào đó Đài Loan, mười lăm tui ly chng, t đó v sau b m chng ngược đãi, ánh mt lnh lùng ca cha chng, li b tướng công hiu lm là vng trm, rt cuc không chu ni, nhy xung bin b mình.
Trong v kch này, có mt đon rt ni tiếng, chính là Tân Liên b m chng vu ti trm đ, nh tướng công nàng c gng tranh lun, mi bo v được nương t không b hưu đui khi ca. Kh kh, hin ti tôi cũng đang rơi vào cái tình hung cu huyết có ba phn tương t như vy. Đng thái này ca An Lăng Nhiên, có chăng là mượn v din này đ din v din khác, khiến cho mi người tưởng rng suy nghĩ ca tên ngc trước mt ging như chó ngáp phi rui, th hai còn có th làm người khác ti báo vi mu thân ca hn đến ch trì công đo, đúng tht là nht c lưỡng tin.
An Lăng Nguyt cười nói: Ca ca còn nh tính tình h nháo, có điu cũng coi như mèo mù v cá rán. Ch dâu, không bng đ cho thm thm vào phòng kim tra, hóa gii hiu lm?
Tôi rút ánh mt ra khi người An Lăng Nhiên, Có th. Có điu phi ging như tiu kh, tướng công nói vy, nếu thm thm ngài không tìm ra được chng c, thì làm thế nào?
Trn Hin Nhu có v có hơi do d, kéo nha hoàn bên người đang đng sau lưng thp ging hi: Ngươi dám khng đnh sáng nay ch có mi cô ta sang Nam vin ca chúng ta?
“Thiên chân vn xác!
Trn Hin Nhu nhn được câu tr li thuyết phc, đng thng lưng, khí vũ hiên ngang.
“Nếu lc soát không thy, ta lin vác cái mt dày này, phng trà xin li cháu dâu ngươi!
Ánh mt tôi không bt mà phát sáng, phng trà xin li?
Cái này, bn công chúa thích.
Kết qu lc soát không cn nói cũng biết.
Tôi cười hn h chăm chú nhìn cái trán đang chy m hôi lp đp ca Trn Hin Nhu, cũng bt chước b dng ca Vương Uyn Dung k quái nói: Sao ri, thm thm? Không tìm thy à?
Gi phút này, t đáy lòng tôi vô cùng cm t con tiu súc sinh đã ly mt cây trâm kia, nếu không nh nó, tôi cũng không có cơ hi được người khác cúi đu phng trà!
Không giu gì, sinh ra Trung Quc, là mt cô gái thi đi mi thế k 21 ln lên dưới ngn c hng, tôi đi vi cái xã hi phong kiến sut ngày ba qu chín ly này tht s hn đến tn xương ty, mi bui sáng phi bưng trà cung kính mi điu lão đu cũng thôi đi, thnh thong còn phi khom lưng khuu gi vi hai m già nhiu chuyn Vương Uyn Dung và Trn Hin Nhu, tôi tht s nghĩ không ra a, khó hiu a, bc mình a, h gin a!
Đúng thế, chính là h gin.
Nghĩ đến Trn Hin Nhu như vy, tôi được cao cao ti thượng, được tiu thm thm Trn Hin Nhu con khng tước vênh váo kia phng trà và dp đu gii thích, tôi lin cm thy sung sướng đến tn xương ty. Đến ngay c ming cũng kìm lòng không đu mà ngoác tn mang tai, ánh mt đương nhiên sáng lp lánh.
Trn Hin Nhu s là cũng biết không th cu vãn, bng nhiên chuyn sang b mt ly lòng cu xin tha th n n cười yếu t vi tôi.
“Cháu dâu, ngươi xem này ta cũng vì nht thi nghe nha đu xui khiến, l nghe tin nhm…”
Tôi xoay người xem thường, h! B bà cho tôi là Tân Liên chc? Cho dù là có cũng quên đi à?
An Lăng Nguyt cũng bước ti đây cu tình.
“Ch dâu, mc dù thm thm cũng có ch không đúng, dù sao thì ti danh ca ch cũng đã ra sch…”
“Không được!
Nguyt Nhi chưa kp nói hết, đã b mt tiếng nói ln ct ngang, có điu, tiếng nói này không phi ca tôi!
Mi người đng lot chuyn ánh mt sang nha hoàn Thanh Đan bên người Trn Hin Nhu, lúc này, nàng ta đang đng cnh bàn trang đim ca tôi, xem ra còn chưa chu ngng vic lc soát.
Ging cười bén nhn ca Vương Uyn Dung vang lên trước hết, cười đến ni bn tôi ai cũng ni da gà, mi nén được bc bi c gin nói: Ha ha, ôi ôi, ha cười chết ta! Ta nói này nh phu nhân ha ha, ngươi ngay c ung nước cũng bt ming, nhìn nhìn nha đu ca ngươi xem, cũng không chu b qua cho ngươi, bt ngươi hôm nay nht đnh phi phng trà nhn sai! Haha!
Trn Hin Nhu xem ra còn tc gin đến ln rut ln gan, dm chân phóng ti trước mt Thanh Đan, hung hăng nhéo cánh tay cô ta, nhìn thy tôi và Kỳ Nhi thì mếu máo che li cánh tay mình.
Trn Hin Nhu cn răng nói: Tiu tin nhân, ngươi còn s hi ta chưa đ sao, h?
Thanh Đan rt oan ut, đôi mt đy nước nc n: Nh phu nhân người hiu lm nô t, người xem, ô ô!
Nói xong, Thanh Đan né sang mt bên ly tay ch vào mt ch, tôi dui c nhìn, nht thi sc mt trng bch.
Thanh Đan ch vào mt cái hc bên hông cái bàn trang đim, ch đó, có mt ô ngm.
Tôi biết đi ha sp ti, nhào v phía trước giang tay cn li: Cái này không được soát!
Thy thái đ bt thường ca tôi, Kỳ Nhi và mi người đu dng li mt chút.
An Lăng Nguyt nói: “Ch dâu đây là?”
Va mi nãy còn hoa dung tht sc Trn Hin Nhu gi đã dui thng lông mày: Thanh Đan làm tt lm, khi v Nh phu nhân s ban thưởng cho ngươi hu hĩnh.
An Lăng Nhiên cũng nhếch đôi môi nhìn tôi, hình như đang làm khu hình ming.
Tôi nhm mt, toàn thân nhn không được mà run run:
“Ch này, không được soát
Trong sch mt đi ca tôi, cái ngăn kéo n nho nh này, tuyt đi, tuyt đi không được đ cho bn h biết.
Vương Uyn Dung h lnh: Không được soát? Chng phi có gì m ám sao!
Nói xong, còn nhướng mt qua mt cái, mt lão bà t lin ln đến sau lưng tôi, cng vi hai ch t Thanh Đan và Trn Hin Nhu nài ép lôi kéo, cái ngăn ngm nho nh kia rt cuc cũng được tm ánh mt tri.
Trong nháy mt, gương mt tôi xám như tro mà nhm mt li.
Lão bà t nói: a, không phi cây trâm ca nh phu nhân, thế nhưng li có mt quyn sách. Lão bà t tôi không biết ch!
Vương Uyn Dung nói: “Đ ta xem.”
Tôi vn nhm cht hai con mt, người cũng b Trn Hin Nhu và Thanh Đan gt b sang mt bên, nói không chng là chy ti xem quyn sách kia.
Ch mi nghe được vài âm thanh lt giy, tôi cht nghe thy my tiếng cm thán đi loi như “Ôi tri, má ơi, cùng vi tiếng hét và tiếng quyn sách rơi xung đt.
Tôi thm th ra my hơi, t nói vi bn thân là thế gii này vô cùng tt đp, vì vy ly dũng cm, m mt hé hé ra.
May mà trong phòng ngoi tr An Lăng Nhiên đu là ph n, mi người ngoi tr sc mt có hơi khó coi, tôi thy cũng coi như bình thường.
An Lăng Nguyt tr người non d, thy thm thm vi biu dì mình vô cùng k quái, tò mò cúi người nht quyn sách trên mt đt lên, mun lt ra xem, nói: Có gì mà ngc nhiên vy?
Trong chc lát, thy Vương m m chy vt ti bên cnh An Lăng Nguyt, ming còn nói không ngng, Ti li ti li, tiu thư còn chưa xut giá, không được xem không được xem!
Li trong chc lát, quyn sách đã v ti tay tôi.
Tôi gi b bình tĩnh mà lng l cười mt tiếng: “Đúng thế, Nguyt Nhi ch đến khi mui xut giá ta s đem quyn sách này cho mui mượn
Mi nói xong, đã rước ly nhiu ánh mt xem thường.
Tôi lè lưỡi, đến ni thế không? Ch là mt quyn đông cung đ thôi mà.
Quyn đông cung đ này, là người hu h cô dâu ném cho tôi vào đêm đng phòng, nói là tng phm mi bà y làm mai. Lúc đó tôi mi lt có mt trang, đã mun ngáp ba cái.
Nhìn cái này, so vi đĩa phim, tiu thuyết, thm chí c game, cũng tht kém rt xa.
Coi my nét v này, quá mc cng ngc; hình nh, quá đơn điu; đng tác, không đ mi m. Dù sao nói ti nói lui, chính là không đ khơi dy hng thú cho người xem.
Thế nhưng có mt th, mà tôi cc mê.
Chính là đ t ca mi chương đông cung đ, mi mt câu đ, khiến tôi cm thy so vi my thước phim cp ba ca quyn sách thp kém này vch rõ ranh gii, âm trm trên tng cp bc mt, ít nht còn cm đng hơn so vi my b phim đin nh.
Trong đó, tôi thích nht là câu đ t đu tiên:
“Nht d vũ cung vân hng, nng hng bt tri tiêu vĩnh. Đc trích mu đơn tâm, xương tiết tô dung nan đng. Tình trùng tình trùng, đô hương hoa tư nht mng ~@_@~
nh mt là đ nguyên phiên âm thơ, hoc là dch ra. Đ phiên âm thì không hiu, dch thì t không hiu ly gì dch. Thế nên, quyết đnh đ phiên âm luôn. Mong các bn nim tình thông cm. Chc chc, đông cung đ.
Trong toàn b bài như mng lnh? Đào nguyên ch nhân không đ cp ti na ch, nhưng li miêu t rt nh nhàng t m, tôi rt thích. Rnh ri không có vic gì làm, còn đ bút lên my ch, Kỳ Nhi ch nói tôi phong tao nhã nhn, đi loi là khen tôi thi t có tiến b.
Bây gi nghĩ đến tht s là mt mt mà.
Vương Uyn Dung nói: Không ng công chúa cũng thuc loi người này, thích xem nhng th đó.
Trn Hin Nhu cũng nói: “Cháu dâu không h là người Hp Hách, dám yêu dám hn a!
Tôi t t nm cht nm đm, m ni nó, ta cũng không tin hai người các ngươi chưa tng xem my th này!
Nguyên mt đám người đang náo nhit xon xuýt, ngoài ca truyn ti mt ging nói không cao không thp: Có chuyn gì náo nhit thế?
Chc! Ti sm không bng ti đúng lúc, m chng tôi lão phượng hoàng tri lông Túc Phượng đến đây.
Hôm nay, Tây vin tht s khiến cho k bt tài này n mày n mt, hp li thành mt bàn mt chược tuyt đi không thành vn đ.

Tác gi có vài li gii thích: Nhn thc ca Liêm Chi đi vi Tiu ngu ngc đang dn thay đi, có điu trong lúc này, Liêm Chi ch mt lòng cu hưu thư, đi vi vic vch trn tiu ngu ngc không có hng thú, t t s ti.

Không có nhận xét nào :