Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 21

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 21


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH





Bn công chúa hin ti, rt là mt hng.
Chính xác hơn là, vô cùng bc bi.
Căm hn há ming ngáp hai cái, tôi ut c nói:
“M chng, con tht rt bun ng.”
Túc Phượng nghiêng mt, nói nh vi Lý m m: “Đi xem th, hai người đó có chuyn đng hay không.”
Lý m m lên tiếng tr li chuyn đng ri, m phượng hoàng có v như có chút lo lng, li nh tiếng nói: “Nhũ mu, nh cn thn chút! Nht đnh không được đ cho bn h phát hin.”
“Vâng”
Ln này Lý m m đi tht, tôi mt mi ngi trong thư phòng, li ngáp thêm hai cái.
Mt đêm không ng, tôi có th tưởng tượng ra lúc này mình rt cuc có bao nhiêu sa sút bao nhiêu cht vt, đôi mt thâm đen e là đến gu trúc nhìn thy cũng phi ly làm h thn.
Đến nước này ri, nói ra cũng dài dòng.
H sen ánh trăng, la mng màn thưa, trong Tinh Nhu các có mt đôi uyên ương hoang di đang say sưa chìm đm, trong tình cnh như thế bn công chúa b Điu lão đu bt gp. Tiếp đó li không quên quét du m lên đu lưỡi ca m phượng hoàng, còn c gng gi b ngc, hi bà ta có phi cũng đến đây hn gp tình lang.
Sau my canh gi ngi nh li, tôi thc hi hn đã nói câu đc ti vi bà ta.
Thc ra trước khi m ming nói câu này, trong lòng tôi cũng đã thm mng tình cnh cu huyết, ai ng, Vương phi đúng là Vương phi, phong đ và khí cht đương nhiên là khác người, Túc Phượng đã không ni trn lôi đình, li còn lng l kéo tay tôi sang mt thư phòng bên cnh Tinh Nhu các.
Tôi tht khó hiu ni.
Vô cùng khó hiu.
Có gian chưa kp tróc, li b điu lão đu lt ngược thế c, kéo tôi vào trong thư phòng làm quái gì đây?
Dù có th lng Nh thúc vng trm vi nha hoàn hay không? Bn công chúa t nhn chuyn này cũng không quá ln, không nói đến chuyn An Lăng Vân trước gi vn lén Mc vương bên ngoài ăn chơi đàng điếm, Mc vương phi vn đã không thun mt, li thêm chuyn này, nếu là nha hoàn khác thì không nói, li là Hoàn Nhi có dã tâm bng bng mun làm ch t này. Nếu Vương m m, Lý m m, Trương m m trong vin ca tôi đu đã biết được chuyn này, điu lão đu tâm tư sâu sc thế kia làm sao li không biết được, thế nhưng vì sao, điu lão đu không chu bt cá đang ng, trái li còn kéo tôi vô thư phòng ngi ch bn h xong vic.
Tht s là đôi uyên ương chết t tế, theo tôi thy, nên tranh th lúc h không phòng b, đt nhiên xông vào lúc An Lăng Vân còn đang bên cnh Tiu Hoàn, khiến cho Nh thúc s ti mc không c đng ni mi là chuyn tt, cũng coi như vì dân mà tr hi.
Thế nhưng m chng tôi t có mưu kế, ngi vào ch ca mình trong thư phòng, còn bun bc nói: “Bt k thông dâm, không nht đnh phi trên giường.”
Đêm đã khuya, tôi nghe xong câu này, không biết vì sao ngược li có chút bun ng.
Tôi nói: “Được vy, m chng người c đây t t ch, ta đi v trước.”
Va dt li, bi kch c thế mà phát sinh.
Lý m m dùng lưng hùm vai gu ca bà ta liu chết cm ngay trước ca, tôi trái phi đu không có đường ra.
Túc Phượng sau lưng tôi cười âm him: “Con dâu ngươi nếu đã biết được vic này, thế thì cũng nên góp chút sc lc.”
%&(! ~@. . . . . . &
C như vy cho đến tri sáng.
Nh thúc này vi Tiu Hoàn cũng thc biết cách to ra náo nhit, c mt đêm dài đu kh cc cày cy, gt gao không chu tách ra, bn công chúa cũng c như thế gt gao mà bi Điu lão đu bn h.
Túc Phượng cùng vi Lý m m dù có nói thế nào cũng mun lôi tôi ra làm trò cười, đã thế ngoài bn công chúa ra, Lý m m, Trương m m, Vương m m cũng có th din, Túc Phượng đúng là mt con phượng hoàng ct đuôi có thù tt báo, không cho tôi đi ng mà phi cùng vi bà ta din trò, cái này gi là báo thù lúc nãy tôi nói bà ta hn hò.
Nghĩ đến, tôi tht s rt hi hn.
Li liên tc ngáp my cái, ch thy Lý m m t bên ngoài bước vào, gào to lên: “Đi ri đi ri!”
Nghe vy, tôi vi Túc Phượng tinh thn phn chn hơn hn.
Điu lão đu phn chn là vì, có th bt được k thông dâm, còn có th đi đóng kch.
Tôi phn chn là vì, có th din kch, din xong ri có th v ng.
Túc Phượng: “Con dâu, nhng li ta căn dn ngươi nh k hết chưa?
Tôi nói: “Nh k. M chng người c yên tâm đi, vì có th ng, ta nht đnh s c din tht tt!”
Gà gáy tinh mơ, tri t m sáng, tôi đng gn Tinh Nhu các la toáng lên. Âm thanh này, tuyt đi không th so sánh vi tiếng đánh thc nh nhoi ca gà trng; tư thế này, cũng tuyt đi không sánh bng vi dáng v ca Trn Hin Nhu ngày hôm qua xông vào Tây vin ca tôi.
Ch có điu ln này, tiếng hét như sm ca tôi đã đánh thc được bn h nhân hu vin.
Không có Kỳ Nhi đi theo, không có Vương m m tr giúp, tôi vn c hùng hn xông vào hu vin.
Lúc đó, gà va gáy sáng, bn nha hoàn, lão bà t cũng va mi thc dy ra mt, bn h nhìn thy tôi đu hết sc ngc nhiên, ngay đến chuyn hành l cũng quên luôn, còn đng đ người ra nhìn tôi.
Trong s đó A Châu ca Đông vin là gii nht, nhìn thy tôi thì gng sc di di hai mt, ri lm bm tránh ra ch khác.
y nói: “Đúng là gp qu tht ri, mi sáng sm tinh mơ sao m mt ra li gp thiếu phu nhân thế này?”
Con bà nó, b nhìn tôi ging qu lm sao?
Dn dn, trong góc tường cũng có mt đám người đến, t nhiên s có my lão bà t nhiu chuyn nói nh: “Kỳ l tht, thiếu phu nhân trước gi nếu không có ba kéo chín gi nht đnh s không ri ni giường, sao hôm nay t nhiên li dy sm thế?”
Đng nói là trúng tà nha?”
“Aizz! Ch t đng trước mt mà các ngươi cũng dám nói thế, coi chng đy! Có điu, các ngươi nói th xem có phi thiếu phu nhân b mng du không?”
Tôi tht y khut, méo méo ming nói: “Ta làm mt ngc bi.”
Bn công chúa dù sao cũng là ch t, li nói ra vn có người nghe, Vương m m bên Tây vin tôi nghe xong li tôi vi vàng tiến lên nói:
“Thiếu phu nhân, hôm qua lúc người ng trưa tôi đã dùng khăn thơm bao li ri đt dưới gi, sao thế? Tìm không thy? Ôi ch t ca tôi ơi, cho dù có tìm không ra, người có th sai Kỳ Nhi ti đây hi, sao li t mình chy ti?”
Tôi gng nhn không trn mt mà nghe Vương m m li nhi xong, mi nói: “Cái ngc bi này không chân không tay, cũng không t mình chy đi đâu được, ta hoài nghi là có người trm mt!”
Tôi c ý quét mt nhìn mi người xung quanh mt vòng, Vương m m im bt, không lên tiếng, có điu vn là cây ngay không s chết đng mà đng thng. Đây mi là biu hin thông minh, m ming gii thích cho bn thân s cho thy s cht d, trm mc ngng đu, ngược li l ra v dũng cm khác thường.
Thế nhưng s có người không đ lão luyn thông minh, đi khái là vì mt đêm không ng tâm tình s hp tp hơn, li đi khái là vì nhìn tôi không thun mt, Tiu Hoàn đng trong đám người lnh lùng h mt tiếng: “Thiếu phu nhân, li này ca ngài đúng là tc cười, ai dám trm đ ca ngài ch?”
Tôi rng gin: “Tiu tin nhân, ta hoài nghi ngc bi này là do ngươi ly trm, ngươi còn dám đng trước mt ta ra v kỳ quái?”
Tôi cân nhc, nếu đã din trò, thì phi din cho ging mt chút, vì thế cũng bt chước b dáng chanh chua đanh đá ca Trn Hin Nhu mng “Tiu tin nhân”, coi như là báo đáp li mi thù lúc trước cô ta mng tôi là “đ man di”
Ch t t phong – Tiu Hoàn nghe xong câu này ca tôi nào có chu phc, chưa kp cãi li tôi đã nghe phía sau lưng truyn đến ging n trm thp vng vàng: “Tranh cãi chuyn gì mà m ĩ thế?”
Điu lão đu bước vào, không nhanh không chm, va đúng lúc. Tôi va quay đu li nhìn, chc, thế trn còn hoành tráng hơn, ngoi tr Trn Hin Nhu, Vương Uyn Dung, đến ngay c Nh thúc phong lưu phóng khoáng ca tôi cũng đến đây, ch thiếu mi Nguyt Nhi.
Tâm tư ca Điu lão đu tôi đương nhiên hiu được, Nguyt Nhi bng d hin lành, Tiu Hoàn li là nha hoàn bên người ca cô y, Túc Phượng đ phòng con gái khuyên can gây khó chu, vì thế khua chiêng gõ trng kêu hết tt c mi người đến, ngoi tr An Lăng Nguyt.
Tôi gi v phn n: “M chng, sáng nay con mơ mơ màng màng cm thy hình như có người lt li trong phòng ca con, li ly mt ngc bi ca con, bây gi con thy thân nh kia rt ging Tiu Hoàn.”
Cui cùng, tôi s mi người không tin, còn b sung thêm mt câu: “Ngc bi đó là do ph hãn tng cho con, đông m h mát.”
Tôi thoáng nhìn thy s khinh thường ca Túc Phượng, ý mun nói tôi làm quá.
Qu nhiên, Vương Uyn Dung cười nho nói: “Câu này sao li nghe quen tai thế? Hình như hôm qua có ai nói ri.” Vương Uyn Dung chp chp đôi mt xinh đp, rt cc bay ti trên mt Trn Hin Nhu.
Trn Hin Nhu đương nhiên hiu câu nói kỳ hoc này, sc mt cũng không tránh khi có chút khó coi.
Bà ta nói: “Cháu dâu, coi chng sáng nay ng mê quá? Nên nói chuyn có chút lung tung.” Rt có ý t ca người tng tri.
Tôi kinh hô: “Tuyt đi không sai, chính là nha hoàn Tiu Hoàn chết tit kia.”
Tiu Hoàn nhìn sang tình nhân An Lăng Vân bên này, sc lc li hi va ri toàn b không thy đâu, sóng mt rưng rưng, ánh sáng nhu hòa trong sut.
“Tiu Hoàn không có, c bui ti hôm qua Tiu Hoàn đu trong phòng.”
Nói xong, còn cn cn môi dưới c làm ra v.
Tôi h lnh: “Có hay không vào phòng lc soát s biết.” Dt li hơi dng mt chút, trc tiếp đem vn đ quăng sang cho m phượng hoàng.
Túc Phượng sc mt bình tĩnh, gi b tht c như mình là người vô can.
Bà ta nói: “Vương m m, Lý m m, vào trong lc soát!”
Kết qu không cn nói cũng biết.
Không ch có ngc bi ca tôi bên trong, đến ngay c cái trâm gì mà ph thúy ngm liu ngc bích ca Trn Hin Nhu cũng tìm thy.
Lý m m rt có th t, cũng làm như không biết chuyn gì: “Cây trâm ngc và ngc bi đu được tìm thy dưới chăn ca Tiu Hoàn”
Tiu Hoàn kinh hãi: “Làm sao thế được?”
Trn Hin Nhu nhìn thy cây trâm ca mình, rt cuc cũng bùng phát: “Gii cho con tiu tin nhân, thì ra là người ăn cp cây trâm ca ta?!!”
Tôi cười mm không nói câu nào, thanh thiên bch nht, nht nguyt làm chng.
Kỳ tht, Tiu Hoàn đúng là b hãm hi.
Ngc bi ca tôi chưa tng b ly đi, cây trâm ca Trn Hin Nhu cũng không phi do Tiu Hoàn trm.
Cái này bt quá là vì, m chng âm him ca tôi tương kế tu kế mà ra.
Hóa ra, điu lão đu đã sm phát hin Nh thúc nhà lén vng trm, dù chưa l ra ngoài nhưng cũng cm thy nhc nhã, nếu truyn ra ngoài, li nh hưởng đến danh d ca Mc vương ph, lin bày kế - vu oan giá ha, mun dùng lý do này đui Tiu Hoàn ra khi ph.
Lúc thư phòng, Túc Phượng có nói thng vi tôi, cây trâm này, kỳ tht là do bà ta sai Lý m m vào trong phòng Trn Hin Nhu trm, vì vy, hôm nay mi có trò hay này.
Mà lúc này, trò hay xin phép được ti giai đon cao – trào.
Tôi đng mt bên châm ngòi thi gió nói: “Ngc bi ca ta ch ngươi, ngươi còn dám nói không phi do ngươi ly trm.”
Tiu Hoàn sm s hãi đến ni chân tay lung cung, bo cô ta trm vi trm, cái gì gi là cây trâm ngc bi, cô ta thc cũng chưa tng nhìn thy.
“Tht s không phi nô tì, phu nhân, phu nhân… nô tì, tht s không phi nô tì!”
Trn Hin Nhu nghiến răng: “Người còn mun chng chế? Ta thiếu chút na bi vì tiu tin nhân ngươi mà trách lm cháu dâu.”
Tôi thiếu điu mun cười ra tiếng, hiu lm bn công chúa Trn Hin Nhu tht ra cũng đâu cm thy có sao, chính là đã đánh mt cái bn mt già nua, thiếu chút na phi phng tra nhn li cho tiu bi tôi mi là canh cánh trong lòng ba ta đi.”
Tiu Hoàn sm hết đường chi cãi, bp mt tiếng quỳ xung đt nhìn v phía tình nhân ca mình nói: “Nh gia, nô tì tht s không có.”
An Lăng Vân lúc này biu tình vô cùng phong phú, nhăn mày suy nghĩ mt lát, thế nhưng vn chưa lên tiếng.
Túc Phượng ch mong được hiu qu như vy, đ cho Tiu Hoàn tn mt nhìn thy tình nhân An Lăng Vân ca mình bt quá ch là mt tên bt tài s v, đến thi đim quan trng, tuyt đi không vì cô ta mà m ming nói na câu, cũng đng mơ mng vng tưởng đến chuyn làm thiếp.
Túc Phượng híp mt, b dánh công chính liêm minh.
“Tiu Hoàn, nếu ngươi cm thy mình b oan lão thân nht đnh s vì ngươi ch trì công đo, sut bui ti hôm qua ngươi trong phòng ng, có nhân chng không?”
Chung quanh nht thi yên tĩnh.
Bn nha hoàn lão bà t đu cúi đu trm mc, nói không chng ch hn không th lui v sau mt bước đ được an toàn hơn, nào có ai chu vì Tiu Hoàn mà làm chng? Không nói đến chuyn ti hôm qua mi người đu ng say làm sao biết người n rt cuc là có thc ng trong phòng hay không, hơn na lúc bình thường Tiu Hoàn lúc nào cũng ra dáng kiêu ngo b v sai s này n, bn h nhân sm nhìn không quen, có ai mun ra mt lúc này?
Tiu Hoàn nước mt tràn đy, đơn đc nhìn An Lăng Vân. An Lăng Vân ta h có hơi không ngăn cn được, cúi đu im lng.
Tôi nói: “Ngươi nói th xem, ti qua rt cc ngươi đã đi đâu?
Tiu Hoàn kh cn môi, li t v đáng thương nhìn An Lăng Vân, An Lăng Vân ho khan mt tiếng, cht d trn sau lưng Trn Hin Nhu.
Tiu Hoàn hình như sp phn n, rt cc nói:
“Sut bui ti qua nô tì cùng Nh gia Tinh Nhu Các.”

Không có nhận xét nào :