Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 23

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 23


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH





Rt nhiu năm nhiu năm v sau, tiu ngu ngc mi nói cho tôi biết, kỳ tht sáng hôm đó, hn không c ý đùa gin vi tôi. Ch vì lúc đó hn cm thy,
nương t ca mình có phn không nghe li, cho nên hn mi quyết đnh hc theo cách mu thân khin trách Tiu Hoàn, trng tr tôi mt phen.
Thì ra, bui ti trước đó, An Lăng Nhiên đúng thc là đang ng, mà còn ng rt ngon.
Nhưng lúc tnh gic, li phát hin không thy v mình trên giường, có chút bun phin, s tôi gp phi chuyn gì, ai ng li đ tiu ngu ngc phát hin quyn s nh mà tôi hay mang theo bên người.
Nói theo cách ca người hin đi, thì nó chính là mt quyn nht ký. Trên đó ghi chng cht líu nhíu đ loi kế hoch cu hưu thư ca tôi, t như mng chi cha m chng, bt nt em chng, ngược đãi tướng công…cùng vi, kh kh, cùng vi vng trm.
Chính là, cái “cùng vi” cui cùng y đã khiến cho tiu ngu ngc phn n.
Sau này tiu ngu ngc không ch mt ln hi tôi: “Tướng công ta đi x vi nàng không tt sao, sao lúc trước nàng li gng sc nghĩ cách vng trm đ cu hưu thư h?”
Tôi ném sang mt ánh mt xem thường, nghiêng người ng tiếp.
Không biết làm sao tiu ngu ngc li biết được suy nghĩ ca tôi lúc đó, c gng không mun b cun vào tranh đu chn cung đình không nói, li gp phi bà m chng phúc hc chính là mt vic đnh đim làm cho bn công chúa hm hc. Hưu thư không d cu, “Ăn cp, ghen t” trong tht xut chi điu tôi li làm không được, nghĩ ti nghĩ lui Dâm – đãng có v như d làm nht.
Tôi thm tính toán, bn công chúa đường đường là mt Hp Hách công chúa, cho dù có vng trm, Mc vương ph cũng không dám đem tôi đi ngâm lng heo, như vy thì tôi có th quang minh chính đi mà b “hi t quy tông”, quay v Hp Hách quc sng. Tôi thm chí còn tính toán, sau khi tr v Hp Hách quc m mt hai gian trà phường, thnh thong cùng vi nhóm khách quen đánh mt chược, ngoe ngy bp chân.
V phn nhân vt Gian – phu này, tht s là vic rt đơn gin. Có tin có th sai ma gi qu, tôi nghĩ nếu tìm không thy thì ch cn đi tìm mt người có hình có dng, đến lúc đó li cùng nhau oanh oanh lit lit B trn mt hi, tan bc thì mi người đi mt ng.
Nhưng là, hết thy kế hoch còn chưa kp thc thi, đã b tiu ngu ngc phát hin.
Vì thế, tôi b An Lăng Nhiên cường thế áp đo trên giường, hai bên chiến đu.
Sau này tiu ngu ngc còn nói, kỳ tht ngày đó, bt quá là ch mun đùa gin kiêm uy hiếp mt phen ri thôi, thy b dáng hong s lúc y ca tôi tht s là đáng yêu chết được, cho nên hn có chút luyến tiếc, nhưng li c như vy phóng túng tùy ý lưỡi ca mình mà liếm tai tôi, ri xung gáy.
Tôi t t nhm hai mt, toàn thân run ry.
Trong đu không ngng nghĩ xem n t khi b áp bách rt cuc nên phn kháng như thế nào, mt lát sau tôi mi tìm được chút ging nói ca mình, s hãi nói:
Tướng công, ngươi tha ta đi.
Tôi nghĩ, n t c đi đi chc hn là đu nhu nhược cu xin tha th như thế này đi? Nếu như tôi cu xin tha th bt thành cũng đng trách tôi vô tình, m ca tôi tng dy tôi thut phòng sói, tiu ngu ngc nếu rượu mi không ung li thích ung rượu pht, thì bn công chúa không mun đng cũng đng đu gi —— đá hn!
Ai ng, li va ra khi ming, tiu ngu ngc li kinh ngc dng hôn môi li, ngc nhiên giương mt nhìn tôi.
Nàng nói cái gì?
Tôi cn cn đu lưỡi, lúc này mi phát hin thì ra va ri quá khn trương, hơn na li thường xuyên xem tiu thuyết Bt lương, khiến cho va ri nói sai li thoi.
Tôi li không cn thn, đem ch Tha nói thành ch Theo.
Tướng công, ngươi theo ta đi!
Li này gi này khc này, đi vi tiu ngu ngc sc lang là mt loi c vũ ln c nào. Tôi hết đường chi cãi.
Tiu ngu ngc cũng tht là, chưa cho tôi cơ hi bin gii, khuôn mt tươi cười hnh phúc, đôi mt sáng ngi ca hn cũng theo đó đang chp chp, sáng hơn c ánh sáng trong phòng, có v rt trong sut, rt mê người.
Tôi li có chút ht hong, mà trong mt chút thi gian đó, tiu ngu ngc đã kp trèo lên người tôi, hai chân không khách khí đt trên đu gi ca tôi.
Đt nhiên li chu mt sc nng như thế, đu gi tôi theo phn x b đau, tôi cũng cht phc hi li tinh thn, đt nhiên phát hin chính mình đã như gà vt nm trên bàn ăn —— mc người xâu xé.
Tâm lp bp mt tiếng, linh hn ba phn xut khiếu, ln này tôi tht s ý thc được nguy him.
Tôi không th giãy da, ch có th lui đu cnh giác nói: Ngươi rt cuc mun thế nào?
Tiu ngu ngc bp mt tiếng n n trên môi tôi my cái, mi va lòng nói: Đương nhiên là như nương t mong mun.
Câu nói này nói cũng có lý lm, tôi cũng không biết hn đang gi ngây gi di hay là c ý trêu đùa.
Ln này tôi tht s bt đu toàn thân run ry, kỳ tht, làm mt ph n mi 21 thế k, cho dù cùng tiu ngu ngc lăng sàn đan mt hai ln cũng không có gì. Dù sao hn cũng là mt người chng rt đp trai, hơn na so vi Chung Quỳ còn ma qu cường đi hơn rt nhiu.
Nhưng là, lão nương tôi s đau a!
Hp Hách công chúa này vn là tm thân x n, nếu trong quá trình tiu ngu ngc có thao tác mnh quá cũng không lo, nếu l không may mà b thương, li là liêm chi tôi!
Tôi nước mt rưng rưng, nhưng không có git nào chy ra.
Cũng không biết có phi là vì quá mc hong s khn trương, hay là đng tác thân mt liếm liếm như con chó nh ca tiu ngu ngc tht s rt thoi mái, cơn mt nhc vì c đêm không ng li ùa kéo ti. Tôi nói ri, k bt tài tôi không có đim gì ni bt, mt ch thôi —— lười.
Nếu có vic gì có th không nghĩ, tôi tuyt đi không hao tn tinh thn mà đi lo lng. Mc tiêu cui cùng ca tôi là, đ đo hết thy nhng chuyn cn đng não, không có sâu răng!
Hin ti cũng thế. Tôi tha dp tiu ngu ngc đang v dâu tây lên c tôi vng trm ngáp mt cái, mí mt bt đu có chút không chng đ ni.
Tôi trong lòng t an i chính mình: tiu ngu ngc hôm nay quyết làm là s không chu dng, tôi càng giãy da thì càng kích phát dã tính nam nhân ca hn, nếu miếu hng thì hòa thượng cũng không chy đi đâu được, vy thì theo hn đi.
Tiu ngu ngc ta h đ ý thy tôi không tp trung, hơi hơi v v mt ca tôi.
Tôi đnh thn, c gng m hai mt, nhìn tiu ngu ngc hai mt có chút su lo.
Tiu ngu ngc nói: Liêm nhi, bnh sao?
Tôi mơ mơ màng màng khoát tay áo, nói: Không vic gì không vic gì, ngươi... c tiếp tc, ha ~ ta ng mt lát lin dy. Dt li, tôi thc không nghĩa khí tr mình, đi tìm Chu Công.
Ví tin càng ngày càng đy, s ln v nhà càng ngày càng ít đi.
Đây là cái gì? Đây là nam nhân.
Nam nhân, là sinh vt rt biến thái.
Bn h đòi hi lão bà ca mình, nhìn phi có xương, ôm phi có tht.
Bn h đu hy vng nhng vic không thc tế s phát sinh trên người mình, t như, được m n theo đui, t như, được phú bà ái m.
Bn h mt bên mơ mt gic mơ đp không có thc, mt bên cười nho s lãng mn ca ph n.
Đây là nam nhân.
An Lăng Nhiên cũng vy.
Hy vng xa vi ln nht ca hn là nương t m mo như hoa ca mình nũng nu, yêu thương ngc t như hn, thc rõ ràng, đây là hy vng xa vi.
Cho nên, tôi bt buc trong quá trình, áp dng phương thc cc đoan nht, tiêu cc nht. Nam nhân có th s cm thy hng thú đi vi n nhân thét chói tai giãy da, khóc kêu cu xin tha th, nhưng trong lòng li âm thm yên lng ch đi n nhân hăng hái, hung chi, tôi so vi nhng người nhm mt rơi l, cn cht môi dưới bc bách chính mình m ra hai chân càng làm không ni, tôi trc tiếp ng luôn.
Có th hng thú ca An Lăng Nhiên b câu nói ca tôi làm trit tiêu, tôi thc nghi ng hn thích Gian – thi. Cho nên, khi tôi tnh li, tr b phát hin trên c có thêm vài vết mui chích, không thu hoch được gì.
Qun áo hoàn ho, toàn thân không có cm giác đau đn, quan trng nht là, An Lăng Nhiên không có trong phòng. Nói không chng còn trn vào ch nào khóc, ha ha!
Chiêu này dùng rt được.
Điu lão đu nói đúng, gi ngu không điên, thnh thong bt chước tiu ngu ngc gi b điên cũng tt, khó lm mi làm cho hn biết tay.
Bt quá chuyn này, cũng có đ li mt chút di chng.
Chng này phát tác vào bui trưa, là lúc mt đám người chúng tôi vây quanh cái bàn dùng cơm.
Cách đó vào bui sáng, Nh thúc đáng thương ca tôi b đánh cho mt mũi bm dp, người mt nhà ăn cơm đương nhiên s có chút xu h, trên bàn luôn che che đy đy, khiến cho tôi không thy rõ rt cuc là mt trái xanh hay là mt phi xanh.
Tò mò như tôi, vì thế, tôi dui c sang nhìn cho rõ mt ca Nh thúc.
Vì thế, Vương Uyn Dung ngi bên cnh tôi d dàng phát hin ra Dâu tây trên c tôi.
Vương Uyn Dung lên: Cháu dâu, trong phòng các ngươi không đt hương sao?
Tôi có chút không quan tâm, Có đt.
Thế thì sao li có mui?
Tôi có chút kỳ quái, li vn mt lòng xăm xoi trên mt Nh thúc, cho nên đáp qua loa: Cám ơn biu di quan tâm, phòng ca chúng ta không có mui, mi ngày đu ng rt ngon.
Trn Hin Nhu đi khái sm bt mãn vi vic tôi xăm soi tướng công ca bà ta bên đó cho nên, xì cười ra tiếng: “Vy còn dâu tây trên c cháu là gì thế?”
Nói xong, my lão bà t đang hu h bên cnh đu đng lot đem ánh mt hướng v phía cn c ca tôi, tôi lúc này mi phn ng li, vut c ca mình mình không nói nên li.
An Lăng Vân vn không dám giương mt bng ngng đu lên, cười ngt ngào vi tôi.
Da mt tôi đơ ra, líu lưỡi nói: Có th có th phòng ca bn ta xác thc có mui. Ti qua ng mê quá nên mi không thy nga, ha ha a ~~ Tôi cười đến ni da gà hết c người, dưới chân thun đường đá vào An Lăng Nhiên bên cnh.
An Lăng Nhiên mí mt cũng không thèm nâng, bình tĩnh tránh chân, né qua.
Ý t thc rõ ràng, t mình gii quyết, ta không h tr.
Tôi có chút o não.
Vô cùng o não.
Vic đó và vic vui v xong, n nhân không cn thn hoài thai đa nh, nam nhân không chu trách nhim nói T mình gii quyết đi có khác gì nhau đâu?
An Lăng Nhiên chính là đ vương bát đn!
Vương Uyn Dung tha dp tôi không kp đ phòng, dùng đu ngón tay chm vào trên c tôi, còn cười khanh khách – gian trá nói: Ôi, con mui này cũng tht là, mui khác cn đu sưng lên mt cc to, ca cháu dâu này li bình thường.
Mt tôi đ lên, không biết làm sao.
Cùng lúc đó, Lý m m tâm phúc ca điu lão đu li không biết khom người nói vi bà ta cái gì đó, khiến cho Túc Phượng liên tc nhìn v phía tôi và tiu ngu ngc bên này.
Tôi đt nhiên cm thy, thế gii này tht bi ai.
Vương m m tây vin ca tôi là gián đip do điu lão đu phái ti, vic này kỳ tht tôi đã biết ngay t đu. Nhưng cũng không đ bng, ch nghĩ điu lão đu mun sao thì c làm vy.
Nhưng hin ti, tôi tht s là thng hn Vương m m mun chết đi được.
Sáng nay tôi cùng tiu ngu ngc trên giường, lúc nói chuyn không biết có by rình ngoài ca s nghe được bao nhiêu, ri li thêm mm thêm mui truyn cho Lý m m, Lý m m li làm trm trng thêm nói cho điu lão đu.
Tôi rt s phiên bn đến tai điu lão đu li là: Thiếu phu nhân đã có ri.
Trên bàn im ng, mi người không cn nói cũng biết, đu trông mong nhìn Lý m m và điu lão đu.
Đi sau khi hai người lng l nói xong, Túc Phượng nhếch khóe ming mt cái, cũng không kiêng dè cười nói: Liêm Chi vào ph cũng đã nhiu ngày, ta thy, cũng nên đ cho v chng son bn h viên phòng.
Tôi c kinh trn mt há hc mm, chiếc đũa thiếu chút na rơi trên mt đt.
Mt phòng người sung sướng hoà thun vui v, Vương Uyn Dung vut mông nga trước hết nói: Nói cũng tht là, ngươi xem con mui này cn, chc chc, biu t, Nhiên nhi cũng không còn nh na! Ngài chc không lâu na s được ôm tôn t!
Trn Hin Nhu t nhiên cũng không chu yếu thế, “Phi phi, ch dâu không phát hin ra sao? Nhiên Nhi sau khi kết hôn hiu chuyn không ít, nói không chng đã trưởng thành, bnh cũng khá lên, không khác gì người bình.
Túc Phượng đen mt, nhưng vn l v cười.
Trn Hin Nhu này cũng hay tht, không ch vut móng nga mà còn v lên chân, la ngay đim yếu na ch.
An Lăng Vân thy v mình ăn nói vng v, vi b thêm mt câu.
“Ch dâu người ta hay nói ci lương không bng bo lc, vy thì bây gi lp tc tiến hành chu công chi l đi?
Tôi kinh hãi, kéo kéo tiu ngu ngc cu xin tha th, đi phương li th ơ, ngược li khuôn mt còn tươi cười gp cho tôi mt miếng tht to, nhe răng nói: Nương t, dùng ba.
Thế gii này, tht s bi ai.

Không có nhận xét nào :