Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 26

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 26


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH





Bui chiu ngày kế tiếp, vn là mt ngày trng đi tiu ngu ngc bái sư mi tiên sinh, li bi vì bn công chúa tôi… kh kh, làm ra mt chút xíu chuyn nh nht, “bái sư mi tiên sinh’ biến thành ‘bái đt mi đi phu.”
Nhc đến, tht h thn.
Nh li, tht đau bun!
Sáng sm hôm nay sau khi thnh an Túc Phượng xong, tôi cht nghe nói bui chiu có l bái sư, đt nhiên ni hng thú, li là v ca tiu ngu ngc, bt k thế nào cũng không th khước t chuyn nhàm chán này, vì thế, bn công chúa lin nghĩ ra được mt cách mt hòn đá ném hai con chim!
Gi bnh!
Th nht, gi bnh có th không cn đi tham gia l bái sư; th hai, tôi đang sm mun gp Trương Thế Nhân Trương đi nhân, đi vi lão ta, tht s là ngày đêm thương nh.
Đáng tiếc người tính không bng tri tính, lão Trương đng chí được mi ti, v cơ bn là mong mun ca tôi cũng đt được hiu qu, l bái sư li bi vì tôi mà trc tiếp kéo dài thi gian. Chính là, ly trm ca Tiu T mt câu nói: kết qu tôi đoán ra được, li không biết nói quá trình trm trng như thế nào.
Bn công chúa vn ch nghĩ gi b choáng váng đu óc tr v phòng ch Trương Thế Nhân thôi, ai ng, din gi li thành làm thc, vp mt cái té nhào xung, bn chân chng đt, đng tác này so vi bái B Tát, bái Thánh A La còn thành kính hơn, đến c cái mũi đc ý ca tôi cũng gp tai ương, tiếp xúc thân mt vi mt đt, tôi đau đến khóc my ngày lin, lăn my vòng trên mt đt.
Hơn na, th hi tôi lúc này đây, li là Vượng Trch!
Tri xanh ơi, đt dày ơi, rt cuc là kiếp trước tôi có thù hn gì vi con tiu súc sinh này đây a a a!
Lúc đó, tôi gi v choáng đu mun ngã, Kỳ Nhi trước đó đã có mưu tính vi tôi vi vàng chy ti đ, nhưng trước khi được Kỳ Nhi đ ly, tiu súc sinh không biết đâu ra như mt thanh kiếm ‘vèo’ mt cái chui qua chân tôi, nh nhàng cu ly váy ca tôi, kéo mt cái, bn công chúa vn trng tâm không có, đương nhiên ngã xung mt đt, ngã ti trng thương.
Con sói này, qu thc thành tinh.
Tôi nm trên giường, ngay c chút sc lc m mt ra cũng không có, ch cm thy đau nhc vô cùng, cơ bp cùng vi xương ct c như dính lin vi da tht, không t gì có th hình dung được, ch có đau đau đau. Tôi t t nhm hai mt li, đến ngay c th cũng phi tng li tng tí, hô hp quá mnh ming vết thương cũng s vèo vèo đau nhc.
Còn tiu ngu ngc li c như có thù vi tôi, biết tôi b thương, vt ti túm ly tay ca tôi làm b thâm tình, lôi đến ni tôi đau chết được, đáng tiếc là nói không nên li, ch có th căm tc trng mt nhìn tiu ngu ngc. Mt phòng người đu là ngu ngc, li nói tôi nhìn thy tướng công nên mi kích đng, An Lăng Nhiên cũng phi hp theo đám lão bà t, nước mt lưng tròng, m ming là ‘nương t’, li dùng thêm chút sc nm ly tay ca tôi, tôi vì đau quá nên nước mt cũng ràn ra.
Tình cnh này, đám người trong phòng đu bt đu thn thc, vut mông ngc nói công chúa và tiu thế t phu thê tình thâm, hon nn gp chân tình vân vân, s người khác không biết nhìn vào còn tưởng bn công chúa tôi sp cưỡi hc bay v tri.
Ngay lúc tôi b tiu ngu ngc kéo đến sp ngt xu, Kỳ Nhi dn theo ân nhân cu mng ca tôi Trương Thế Nhân đến đây.
Trương đi phu đúng là Trương đi phu, ít nht cũng không phi người bình thường.
Lão ta v v b vai An Lăng Nhiên, trm ging nói: “Ra ngoài hết đi, chn hết không khí làm sao lưu thông, thiếu phu nhân làm sao khe li được?”
Tôi l rơi đy mt nhìn Trương Thế Nhân, nói rt đúng a, lão Trương, ch có ông là hiu tôi nht thôi.
Tiu ngu ngc dĩ nhiên vn tiếp tc kéo kéo cánh tay ca tôi, tôi đau đến nghiến răng nghiến li đng thi cũng ni hết c da gà.
Hn gi v kh kho hn nhiên nói: “Không được, nương t bnh nng, ta phi canh gi bên người nàng.”
Bc! Mèo khóc chut gi t bi, ai biết có phi ngươi th Vượng Trch xúi đến hi ta hay không?
Lão Trương cũng cười đến hn nhiên ngây thơ, lão ta nói: Tiu thế t c yên tâm, ta nht đnh s cha cho Thiếu phu nhân đến di dào sc sng, ngài canh gi trong này, cô y nht đnh cũng không vui gì.”
Nghe vy, tiu ngu ngc suy nghĩ mt chút, rt cuc cũng đng ý dn mt phòng người đi ra ngoài.
Trong phòng ch còn li tôi, Kỳ Nhi và Trương Thế Nhân.
Thế gii rt cuc thanh tĩnh.
Trương Thế Nhân cho tôi ung vài viên thuc gim đau xong, lin cười nói: “Công chúa tht đúng là nghiêm túc, mun gp lão phu ch cn gi b choáng váng ho khan là được ri, sao li t làm ngã chính mình ch?”
Lòng tôi kinh hãi, đng có nói là Trương Thế Nhân biết đc suy nghĩ, nếu không sao li biết tôi mun tìm lão ta? Ngoài ming li bình tĩnh nói: “Trương đi phu nói cái gì bn cung nghe không hiu, ta tht s là vp ngã, tt nht là đng đ cho con tiu súc sinh kia lt vào trong tay ta.”
Lão Trương vut vut râu, lng l cười nói: “Công chúa không cn phi gi b, ta biết ngày hôm qua cô không đi đến nơi hn, e là lúc này trong lòng đang st rut y ch!”
Tôi và Kỳ Nhi liếc nhau, trong lòng thoáng chc rõ ràng.
À, hóa ra con cáo già này vn luôn trn phía sau cười trm, hôm qua cũng lng l chun đến Hiên Mc Lâu xem trò hay, không ng là tôi không đến, hi lão ta v tay không. Hôm nay li va vn, tôi b thương mi lão ta ti, cho nên lão y mi phát giác trong đó có gì kỳ quc, câu nói lúc nãy, chng qua là c tình dn d tôi.
Nếu là hôm trước, có l tôi còn đ cho lão cáo già này la gt, nhưng bn h tri tính đt tính, li không tính ti chuyn tôi còn có mt cái tiu Rada vô đch – Kỳ Nhi không gì không biết, không ch nào không hiu, sm phát hin bn h có âm mưu.
Tôi gi làm mt cô gái ngượng ngùng khó x.
“Nếu Trương đi phu đã biết trong đó có điu kỳ l, cn gì phi c ý khiến bn công chúa khó x?”
Kỳ Nhi vi tôi ăn ý vô cùng, thy thế cũng nhanh chóng chy ti bên người lão cáo già nói:
“Trương đi phu không nói di gì ngài, t ngày biết được tâm ý ca Mc Ngc công t, công chúa ca ta trà không thèm ung, cơm không bun ăn, c trông ch có th gp li, nhưng trong ph li không có vic đ đi ra ngoài, công chúa nhà ta không có bin pháp tt, li không dám lén đi tìm Mc Ngc công t, cho nên mi mi ngài ti đây thôi.”
Tôi đang suy nghĩ có nên bt chước b dáng thn thùng cn cn môi dưới ca Nguyt Nhi lúc trước hay không, gin di trách mng Kỳ Nhi mt câu “Đáng ghét”, Trương cáo già cũng kêu ba tiếng liên tiếp ‘Được’
Cái gì gi là “s thiên h còn chưa lon”, tôi hôm nay coi như đã hiu.
Tng thy nhiu h bng cu hu, li chưa tng nhìn thy cm thú còn không bng “H bng cu hu” (Bng hu và cp chó, mi người hiu hé)
Da vào mi chuyn trước kia, cũng nhìn ra được tiu ngu ngc coi như có chút giao tình ngm vi Trương Thế Nhân, lúc tôi va mi g vào Mc vương ph, tiu ngu ngc tng lên cơn st, bây gi cn thn nghĩ ti, nói không chng lúc đó An Lăng Nhiên đang b thương, khi đó chính là Trương Thế Nhân vi ti cha tr, Văn Mc Ngc mc dù vướng tr ngi giao tình không tt, cũng tha dp ban đêm lén vào Mc vương ph thăm tiu ngu ngc mt ln.
Nhưng hôm nay cũng chính là hai v bng hu này, liên tiếp đem lão bà ca bng hu mình đy lên người nam nhân khác, phng đoán như vy li làm cho cái suy đoán “Gi Mc Ngc chính là An Lăng Nhiên” càng thêm vài phn chng thc. Th mà bn công chúa thiếu lúc này, bt qu ch có “Bt tang ti trn”
Tôi cười nói: “Nếu Trương đi phu hiu được, vy thì ta cũng đi thng vào vn đ. Ch này có phong thư, hi vng Trương đi phu có th giúp ta chuyn cho Mc Ngc công t.”
Kỳ Nhi mang thư giao cho Trương Thế Nhân, lão Trương ngay c câu chào tm bit cũng quên, pht tay áo ri đi.
Kỳ tht, trong thư cũng không nói cái gì, ch có nói: “Trước kia vô duyên, đành ch kiếp sau*. Ba ngày sau Hiên Mc Lâu, không gp không v.”
(*đi sau đãi t: đi sau là con cháu, cũng có nghĩa là kiếp sau)
Ba ngày sau, tin rng bnh ca tôi cũng khi hết.
Ba ngày sau, va lúc là ngày gi m ca Huyn Nguyt.
Nghe đn Tht đin h là người con có hiếu, hng năm đu đi bái tế m mình, mà nếu như ngày y Mc Ngc gi li xut hin theo như d đoán, có nghĩa là gì?
Tôi trên giường ngoéo ngoéo khóe ming, lôi theo dây thn kinh cơ mt, dn đến cái l mũi đau âm .
Tt nht, kết cc không được ging như tôi nghĩ, bng không thì… An Lăng Nhiên ngươi chết chc ri.
…………
Ba ngày sau, tôi Hiên Mc Lâu gp được v Văn Mc Ngc cười như xuân phong, Mc Ngc công t.
Tôi cười lúm đng tin th dài, hành l chng tht: “Mc Ngc công t hu l.”
Văn Mc Ngc hào hoa phong nhã, ôm cây qut đáp l: “Nghe nói công chúa my ngày trước b trượt ngã, thuyên gim nhiu chưa?
Ai mượn ngươi quan tâm, hai mt lp lánh cười r lên, thm h lnh ch “trượt”, Văn Mc Ngc t kiêu t đi không ging như vy, người ti này…qu nhiên là Mc Ngc công t gi.
Tôi bình n hơi th, s s thuc m trên cái mũi, hơi có chút bt đc dĩ.
“Mc Ngc công t chc không biết, nhà ca ta có mt con tiu súc sinh, đúng tht là thông minh vô cùng, my ln hi ta té ngã, ta tht s là hn không th lt da no!”
My câu nói đó tôi tht phát ra t phế ph, cho nên nói đến hàm răng t nhiên ma sát vang lên kèn kt, ai ng Mc Ngc gi li “phc” cười ra tiếng.
Hn nói: “Không phi không phi. Kỳ tht chuyn ca công chúa ngươi và Vượng Trch ta cũng có nghe nói, ch có điu theo Mc Ngc thy, Vượng Trch ngược li cc kỳ thích ngươi.
Tôi líu lưỡi: “Nó mà thích ta? Nó mi ngày lông mày đu dng ngược lên, nếu không phi ta cao đu hơn so vi nó, nói không chng bây gi đã sm b nó gm đến xương ct không còn mt mnh.”
Mc Ngc gi m cây qut ra, tư thế phe phy hiên ngang oai hùng, mt đôi mt hoa đào đy sóng nước, cũng may đây không phi là đi snh, bng không không biết bao nhiêu cô gái si ngc b nhào lên đây.
Hn nói: “Súc sinh cũng ging như con người, ch trước mt người mình thích nht mi d b v ngy trang biu l bn tính tht, Vượng Trch mun cùng người chơi đùa, cho nên mi kéo kéo làn váy, nhe nhe răng cũng là vì mun đi ti.”
Tôi xoay tròn con mt, xuôi theo Mc Ngc gi nói:
“Theo như Mc Ngc công t nói, người thân cn vi ngươi thnh thong ni gin vi ngươi, hét ngươi, ngược li đó là biu hin s thân thiết vi ngươi sao?
“Đúng thế.”
Tôi xoay tròn chén trà, bun b nói: “Vy Mc Ngc công t ngươi nói xem, gi b ngu ngc cũng là mt biu hin thân thiết hay sao?”
V Mc Ngc công t này vn đang bưng chén trà chun b ung, nghe xong li tôi nói bng dưng li run lên, trong nháy mt, nhanh chóng che đy s bi ri.
Hn ho khan hai tiếng, cười nói “Gi ngc à… chuyn này cũng mi m đó, ta cũng mi nghe nói ln đu. Chng qua nói thế ch ngc ngc cười cười, hn cũng không chu ni, nht đnh là hn có ni kh riêng.”
Tôi cười khanh khách hai tiếng, không tr li. Nhìn thy người nào đó trán đ m hôi lnh nhưng li không dám ly tay lau.
Đúng, cách nói gi ngu này hn cũng là mi nghe ln đu, bt quá thôi, dù sao t mình cũng dày công tôi luyn tay ngh đến mc này ri.
Đang nói, Kỳ Nhi đã tr li.
Cùng vi tiếng bước chân thanh thúy, Kỳ Nhi xc mành, tiến vào cười tm tm ri hành l vi tôi.
“Thiếu phu nhân vn phúc”
Nghe vy, tôi bt đng thanh sc hp ngp trà, n n cười.
Khóe ming mm cười, nhưng trong lòng phn n.
Mt phen đi ha thiêu đến qu tim đau nhc, tôi tht hn không th, đem ngn la này đường đường chính chính thiêu ri cái mt n ca k đang cùng tôi ung trà ngâm thơ, chuyn trò vui v trước mt.
Mt phát thiêu thành tro, hôi phi yên dit, cũng là tt.
Trước khi đến đây tôi vi Kỳ Nhi đã thương lượng rõ ràng, tôi đi gp Mc Ngc gi, cô y đến m ca m đ Huyn Nguyt, nếu Huyn Nguyt tht s đi bái tế, cô y tr v ch cn m ming gi tôi “thiếu phu nhân”, nếu Huyn Nguyt không đi, thì lên tiếng gi tôi “công chúa”.
Huyn Nguyt đi, viếng m m cúng bái m đ.
Da vào s thông minh ca Kỳ Nhi, tôi không nghi ng Huyn Nguyt đó là gi. Nhưng ngược li người trước mt tôi này…
Hai người b tình nghi, loi tr mt người.
Người này, còn có th là ai?
Tôi hành đng quái g, cười đến ni người đi din ni hết c da gà.
Tôi nói: “Mc Ngc công t, ta và huynh, tht s là ch hn gp nhau quá mun.”

Không có nhận xét nào :