Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 27

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 27


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH




Sau lưng mi siêu nhân, đu có mt tiu quái thú yên lng b đánh.
Tương t như vy, sau lưng mi nam nhân thông minh, đu có mt n nhân xu xa.
Ví như, Đường Minh Hoàng đi vi Dương quý phi, Ngô Tam Quế đi vi Trn Viên Viên, tiu ngu ngc đi vi tôi.
Tôi gi tên ca đnh lut này là Anh hùng khó vượt i m nhân
Tiu ngu ngc có phi là anh hùng hay không, hin ti chu nhc mà gi ngu v sau có th làm được nghip ln hay không thì tôi không biết, nhưng tôi cũng rt vui đem chính mình tâng bc lên đa v M nhân, ha thy như thế, sau đó tiếp tc bi tiu ngu ngc cùng din trò.
Nam nhân, có th thông minh, có th gi di, có th phúc hc, nhưng khi hn gp được người mà mình yêu mến s tr nên hoàn toàn ngu ngc. Tiu ngu ngc rt cuc ti sao li thích bn công chúa tôi, tôi qu tht không biết được. Nhưng thy tình trng trước mt, tiu ngu ngc là tht lòng tin tưởng tôi “ngu” ti ri “ngu” v nhà, qu tht không phát hin được na đim sơ h ca hn. Mt câu nh nhàng đường mt Ch hn gp nhau quá mun ca tôi khiến cho hn bay lên ti tri, tôi thm chí có th nhn ra cp mt hoa đào dưới cái lp da kia đang cười toe toét. Có l c đi hn cũng không ng là bn công chúa tôi đã sinh nghi, càng không th ng được bên người tôi còn có tiu nha đu Kỳ Nhi thông minh lanh li.
V sau tri qua mt màn hi người mà An Lăng Nhiên t bày ra, lúc y hn tht s là chui đu vào by ca tôi, khi đó còn khng tước (kiêu ngo) mt phen, lòng t tin còn tăng thêm my ln… ch cm thy bn thân mình tht s rt rt rt có m lc, lúc trước hn ngi thân phn tên ngc ca mình không tin trước mt tôi th hin sc hp dn riêng ca mình, tài hoa, phong đ, bây gi da vào cái v bc thân phn Văn Mc Ngc, c mà biu din hết my trò kh ca mình. Ch qua hai ba ln gp mt, tôi đã đ ngã dưới chân hn, đến mc nói ra c câu “Ch hn là gp nhau quá mun” ám mui như thế, chuyn như thế làm sao mà không th khiến cm xúc ca hn dâng trào cho được?
Tôi còn nh lúc y tiu ngu ngc trưng ra khuôn mt như m c trong bng, cười đùa nói: “Nói không chng... trước kia ta và công chúa đã tng gp nhau ri đy?
Lúc y tôi cũng không cm thy đây là câu nói ám ch câu nói ca tôi, ch mm cười cúi mt, ra v thn thc.
“Nếu thc s đã sm gp Mc Ngc công t, vy chng phi là đ tăng bi thương, nhân sinh s tái, như mng duyến thin. tăng hình như có đin c gì thì phi, đi người có my năm, duyên cn như mng)
Tiu ngu ngc nghe xong ước chng trong lòng có chút xúc đng, ch buông chén trà trong tay xung, dùng ánh mt ướt át nói vi tôi: “Công chúa gii thích thế nào?”
Tôi đang đnh m ming, li nghĩ ti li nói ra nht đnh s t khiến cho mình bun nôn và ni sn da gà, theo như thường ngày thì Kỳ Nhi nht đnh s không bình n được, nhưng cũng đng phá hy đi s ca tôi, nếu cười ra tiếng, tôi đây lin thua hết toàn b.
Tôi trn trc nhìn Kỳ Nhi, ch thy cô y đem cái thân nh trong sut ca mình dán vào góc tường, mt chăm chú nhìn ca s, dáng dp c như là phong cnh bên ngoài đúng là đp tht’.
Tôi ly li bình tĩnh, bt chước b dáng ca thi sĩ lúc bi thương nói: Nếu trước kia chưa tng gp g, nhiu lm ch là mt câu ý tri; nhưng nếu tng gp g li b qua, chng phi là khiến cho ta nước mt ướt đm, khóc than thiên ý trêu người hay sao?!”
Tôi bt chước tư thế ca thiên kim tiu thư, kết hp vi l tuôn đy như hoa ôm ng tay áo, tay kia ch lên tri, va may kp lúc đánh lc hướng s chú ý ca tiu ngu ngc đi, bng không dáng v c người run ry ca Kỳ Nhi đã b phát hin.
Tiu ngu ngc nghe câu nói ca tôi, cũng có chút rung đng, trong chc lát li nói không nên li, ch m to mt nhìn tôi.
Tôi đây, có mt ưu đim chính là không b cuc na đường, cho nên, tôi ho tâm mà din hết cho trn vai.
Tôi th dài nói: “Vic đã đến nước này, không nói di gì Mc Ngc công t, ta qu tht có chút ái m huynh. Đáng tiếc không bao lâu na, huynh s phi làm mui phu ca ta, cái gì gi là có duyên không phn, Liêm Chi hôm nay mi hiu được.”
Tiu ngu ngc ta như b sét đánh trúng đu, há ming không nói nên li. Có l là do tc đ ca tôi quá nhanh, nhoáng mt cái mi t ‘lòng ngưỡng m’ m m o o đã ào vt ti ‘ái m’ mãnh lit hơn, hn có chút không chu ni. Cũng có l, hn là vì chính mình – tiu ngu ngc An Lăng Nhiên mà đau lòng, nương t làm trò trước mt mình, hng hnh vượt tường.
Tôi suy xét im lng như vy không phi là mt bin pháp, vì thế châm du vào la.
Tôi nói: “Mc Ngc công t không cn phi khó x, ta nói cho huynh chuyn này cũng không mong kết qu gì, ch mong an lòng.”
Tiu ngu ngc rt cuc cũng có chút phn ng, lp bp nói: “Cô đnh làm gì?”
Tôi ngng đu nhìn thng vào tiu ngu ngc, s b qua dù là mt chút biu tình trên mt hn nói: “Cu hưu thư.
Va dt li, khuôn mt tiu ngu ngc không ngoài d đoán mà méo mó.
Nếu như va ri tâm trng ca tiu ngu ngc đang trong cho du sôi ùng c, thì lúc này s là đã b mt xô nước đá xi xung, bc khói.
Trong lòng thm cười đến rut tht, nhưng trên mt li ch có th m mt, “Ta b người Mc vương ph la gt đ lm ri, đáng ghét nht chính là tên tiu ngu ngc kia, li càng không mun sau này nhìn thy huynh vi Nguyt Nhi tình chàng ý thiếp, cho nên ta quyết đnh s quay v Hp Hách quc.”
Khuôn mt tiu ngu ngc càng tr nên méo mó, nếu còn tiếp tc như vy na, e là cái lp da gi s ch vì b vn vo quá mà rt xung, bn công chúa tôi nhìn rt thích thú.
Tiu ngu ngc hin ti rt ri rm.
Vô cùng ri rm.
V mình không cn người chng này, li còn không phân bit rõ phương hướng mà nhào vào trong lòng mt người đàn ông khác, người khác không cn, nàng thà v nhà m đ cũng không nghĩ ti chuyn tiếp tc bước tiếp vi tướng công ca mình, bi ai a, tht bi a, bun bc a! Ha ha ha!
Tôi đoán chng tâm ca hn đã qun đến ri bi, t máu, so vi biu tình trên mt không chng còn đp hơn nhiu.
Sau đó Kỳ Nhi tng trách c tôi, nói bn công chúa tôi vô cùng ngoan đc. Va nhìn tiu ngu ngc cũng biết hn vn mun dùng thân phn Văn Mc Ngc t t tiếp cn tôi, sau đó dùng m lc và tính cách ca mình cm đng tôi, khi tôi tht lòng yêu thích hn, s không màng đến thân phn bên ngoài, ri vch trn hết tt c chân tướng.
Ai ng, bn công chúa li hoàn toàn xng vi b dng “đãng – ph” còn thêm “mê trai”, mi nhìn thy Văn Mc Ngc anh tun tiêu sái lin không biết thn mà ch đng nhào vào trong lòng người ta, ch đng nói đến chuyn chm rãi tìm hiu người ta, mi ung trà được hai ln, gia cnh người ta còn chưa biết thế nào đã vi vàng bôc bch, bi vy, cũng không trách được trong lòng tiu ngu ngc có chút dy sóng.
Có điu, c tin tưởng thương cm cô liêu còn nhiu hơn là khoái trá.
Cho nên, sc mt tiu ngu ngc lúc ri đi nhìn không được tt lm.
Bn công chúa ngược li, thích thú vô cùng.
Lâu lm ri, trước gi đu b tiu ngu ngc đùa gin lường gt, khó có được cơ hi báo thù, đương nhiên tâm trng vô cùng thoi mái, cho nên trên đường cùng Kỳ Nhi dp đường hi ph, bn công chúa liên tc ngâm nga ca hát.
Khuu tay Kỳ Nhi tht két tôi, còn thay mt tiu ngu ngc bt bình, trách móc tôi nói: “Sao công chúa nhn tâm thế, không may khiến cho thiếu gia t hiu lm, đau thu tim, s b báo ng đy.”
Tôi im lng cười hai tiếng cho qua, tm thi coi như không nghe thy. Trong lòng thm nghĩ, cho dù có b báo ng, cũng đáng giá.
Nhưng li không ng là, báo ng li đến nhanh như vy.
…………
Kỳ Nhi ra ph, là quang minh chính đi đi ra mua đ ăn, đương nhiên, lúc tr v cũng có th quang minh chính đi mà đi ca chính.
Còn bn công chúa… kh kh, là lén lén lút lút, mua chuc Vương m m, gi thành tiu nha hoàn lén lút theo sau Kỳ Nhi ra ngoài. Thi vn không tt, lúc hi ph, va đúng lúc gp th v canh ca thay ca, Vương qun gia mt st như dao canh gi cng, tôi có gan đến mc nào cũng không dám dưới mí mt ca hn ta đi vào.
Cho nên, tôi la chn chui l chó Đông vin.
Trước hết bn công chúa cn phi làm sáng t, l chó Đông vin này không phi là do tôi khoét. Lúc tôi g vào đây, l này đã có sn, tôi cũng vì mt ln tht tình c rt rt tình c đi do trong vin mi phát hin. Hôm nay qu tht không có bin pháp, đành mượn nó xài đ mt chút.
Kỳ Nhi vào ph trước, bên trong tiếp ng tôi, tôi cũng đành vác cái bn mt dày, lén đi vào ngõ tt, ti b tường đông vin. Đang khom người chun b dùng sc, li nghe thy bên trong tường vang lên tiếng st sot, chc lát trong chung chó đy c chui ra mt con chó có b lông màu vàng vàng.
Tôi va nhìn thy, tri , đúng tht là oan gia ngõ hp.
Tôi vn vn nghĩ l chó này là do tiu ngu ngc khoét, bây gi nhìn thy mi biết, hóa ra ch nhân nơi này li là con tiu súc sinh.
Vượng Trch ming gm khúc xương, trng đôi mt trong veo nhìn tôi, ta như cũng có chút bt ng gp tôi đây.
Tôi lui v sau mt bước, im lng không lên tiếng.
Con tiu súc sinh này lúc trước da vào ch nhân hung hăng càn quy, khi d tôi như mt khúc xương, bây gi tiu ngu ngc không có đây, cũng không biết nó li chnh tôi thế nào, cho nên, cn thn là trên hết.
Ai ng, tôi mi va lùi ra sau lưng mt bước, tiu súc sinh li tiến v phía trước thêm mt bước, bc bi, bn tính này, cùng cái tên ch nhân vô liêm s ca nó có gì khác nhau đâu?
Nhưng là lúc đó, cô lang qu nhân (mt người mt sói), tôi tht là có chút s đôi răng nanh dài, lúc trước tiu súc sinh ch trng mt nhìn tôi thôi, nên không th không lng l lùi thêm mt bước.
Tiu súc sinh thy thế, cái l tai màu trng bc đt nhiên dng thng lên, bước v phía tôi mt bước.
Bước chân không dài không ngn, va vn bng khong cách tôi mi va lui.
Lông tóc c người tôi dng lên hết, hai chân cũng bt đu run, nghe nói đ ăn ca súc vt là không được đng vào, ngay c người thân cn nht cũng không được ti gn, bi vì mt khi ti gn, nó lin nghĩ người khác đến đot thc ăn ca nó. Hin ti trong ming Vượng Trch đang gm mt cái xương to thơm ngào ngt, tôi li run ry trong đa bàn ca nó, đng có nói nó coi tôi là ‘đch nhân’ ca nó nha?
Trong lúc tôi đang c sc suy nghĩ, tiu súc sinh tha lúc tôi chưa chun b, li bước v phía trước thêm my bước, trong nháy mt đã bước đến trước mt tôi, tôi kinh s thiếu chút na kêu ra tiếng, nhưng đúng lúc này, Vượng Trch li th khúc xương trong ming mình ra, dùng đu mũi huých huých khúc xương, tiến đến trước mt tôi.
Tôi git mình, trong thi gian ngn không kp phn ng li.
Hóa ra… tiu súc sinh ch mun bày t lòng tt đi vi tôi, tng tôi khúc xương ăn?
Tôi chép lưỡi, cúi đu nhìn Vượng Trch, mt đôi mt như ngc lc bo nhìn tôi chp chp vô ti, cúi đu xung thích ý vy vy đuôi.
Tôi làm liu khom người xung, ly tay th s s lên đu Vượng Trch.
Lúc tay tôi chm vào b lông thng mượt trên đu Vượng Trch, nó ngược li không né tránh, còn ging như làm nũng mà c c.
Tôi kinh hãi, li th s s, chc chc, mi người khi nói, con tiu súc sinh này đúng tht là trơn nhn bóng nhoáng, nếu như làm mt cái áo khoác bng da sói… ách ~ tht có li, tht có li, tiu súc sinh thân thiết vi tôi, tôi làm sao li có th mun làm hi nó ch?
Tôi vui mng vut vut đu Vượng Trch, khoéo ming kh nhếch nói: “Tiu vương ngoan, khúc xương mày gi li đi, t t không cn nha ~”
Tôi nghĩ, có l tiu ngu ngc nói đúng, Vượng Trch không phi là không thích tôi, ch là biu đt sai cách ‘yêu’ đi vi tôi mà thôi.
Tôi đang hnh phúc mà suy nghĩ, ch thy cái đu nhn ca Vượng Trch đt nhiên lc lc, ta như đang cười, ách ~ không đúng, là châm chc, ánh mt nheo nheo, rt gio hot.
Giây tiếp theo, tiu súc sinh đt nhiên li nga mt lên tri thét to:
“Ngao ngao…”
“Ngao ngao ngao…”
Tiếng sói tru đúng chun, chưa đến mt hi, cht nghe bên tường có tiếng nha hoàn nói:
a? Có phi là tiếng Vượng Trch kêu không?”
Người còn li nói: “Nghe cũng ging đó, đâu thế?”
Vượng Trch ta như nghe hiu hai người đó nói gì, kêu càng phn khi.
“Ngao ngao ngao ngao…”
Nha hoàn kia nói: “A! ngoài tường!”
“Mau mau! Bt nó tr v, thiếu gia rt cưng nó, nó mà b chy my người có my cái đu cũng không đ đn.”
Suy nghĩ trong đu tôi cht lóe, đt nhiên mi hiu ra đây là mt âm mưu.
Tiu súc sinh buông khúc xương ra không phi đ tng cho tôi, là đ thun tin tru lên; tru lên, là đ thun tin gi người đến.
Tôi như kiến bò trên cho nóng, gp đến đ giơ chân, nghe bên trong tường truyn đến tiếng bước chân dn dp, tht s không có cách, chy tri chết.
Ln đu tiên trong đi bn công chúa, bi vì mt con chó sói mà chy tri chết, tht s là… xu h không chu ni.

Tôi nói vi chính mình, thù này không báo không phi quân t. Tiu súc sinh, mày hãy đi đy!

Không có nhận xét nào :