Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 28

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 28


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH







B ra ca ln và l chó, đường ra duy nht ca bn công chúa cũng ch còn li duy nht mi bc tường thp hu vin.
Vt v trăm cay nghìn đng, tôi mi vt v tìm được mt cây thang gn đó, li tht không d dàng mi vượt qua được tâm lí s đ cao, vt v leo lên mái hiên, nhưng là, tht bi trong gang tc.
Bc tường thp hu vin thp tht, đúng tht là rt rt thp, nhiu lm cũng ch cao đến ba thước. Đng dưới ngng đu nhìn lên, ngay c rêu mc xanh rn trên mái hiên cũng nhìn thy rõ, nhưng là, nếu như là đng trên mái hiên, vy thì… đó chng phi là mt phen phong v sao.
Tôi nh chân ghé người nhìn xung phía dưới mái hiên, đt nhiên có mt loi cm giác ging như nhy lu, không cn thn mt cái, bp bp mt tiếng, ông tri giúp tôi h quyết tâm, tôi đã chui đu chm đt rơi xung hu vin.
Không hnh là ming vết thương vn đã sp lành ln li bt đu hơi phiếm đau, cm cũng ương ương, bi vì trượt ngã trong tư thế chp ếch chng ra làm sao, cái eo thon nh quý báu ca bn công chúa hình như cũng b tro, đu gi thì khi nói, bm tím mt mng, t đu đến chân, dù sao cũng chng có ch nào may mn thoát khi.
Khóc không ra nước mt.
Đây đã là ln th hai th ba tiu súc sinh hi tôi té ngã đến như vy.
Tôi không giết bá nhân, bá nhân li vì tôi mà chết.
Nhng li này, không biết Vượng Trch có th hiu hay không, nhưng mà mc k nó có hiu hay không, tôi cũng quyết phi lt da nó, rút gân nó.
Nhưng trước mt, chuyn quan trng nht không phi là suy nghĩ làm sao lt da tiu súc sinh, mà là làm sao đ t trên mt đt đng dy được.
Tình cnh này, tt c đu là vì mt con sói, bt nt đến nông ni như thế, bo tôi nên đau lòng sao đây h? Càng nghĩ càng ti thân, càng ti thân c người càng đau nhc, nht thi khó mà tiêu tan, nm yên trong tư thế chó cào, tay chân chng trên mt đt òa òa khóc lên.
Ming Kỳ Nhi đúng là qu đen, tht là tt không linh xu linh, tôi ch nh nhàng trêu chc tiu ngu ngc, khiến cho hn nghĩ mình lm tưởng, trong lòng khó chu chút thôi, chuyn này có gì sai ch? Không phi tôi vì tương lai ca An Lăng Nhiên sau này mà suy nghĩ đó sao, tôi đã nói ri, tôi là người rt c chp, nếu đã quyết đnh ri khi Mc vương ph, ri khi nhng tranh tranh chp chp gia hai bè phái ca Huyn Nguyt và Thái T, vy nên nht đnh phi cu hưu thư, nếu khiến cho tiu ngu ngc càng lún càng sâu, tôi đi cũng không an tâm, vy còn không bng làm cho hn sm chết tâm, tôi… tôi d dàng lm sao? Oa oa! Thế nhưng ni kh tâm ca tôi, ông tri không hiu còn phái xung mt còn sói, đến khi d tôi!
Nghĩ đến đim này, tôi li nhn không được nh li đ th chuyn ca tiu súc sinh lúc trước, trong lòng càng lúc càng khó chu, c như thế nc n ging đa con nít dt khoát ngi dy.
“Oa…”
“Oa oa oa…”
Đúng ngay lúc này, chuyn khiến cho người ta s hãi nht đã xy ra.
Rõ ràng tôi còn chưa kp khóc ra tiếng, bên tai đã truyn ti tiếng khóc lóc thm thương, tôi nht thi ngc nhiên, chm chp theo âm thanh nhìn sang, ch thy mt bóng người ti sm đang ngi trên tng đá ca bn nha hoàn hay chơi đùa cúi đu nc n, đt nhiên kinh s ti mc không phân bit đâu là đông tây nam bc, làm gì mà còn biết đến đau nhc, ba hai mt t trên mt đt đng lên, ta như ly thêm chút can đm mà quát to lên: “Ai!”
Người n đang ôm mt khóc, ta h cũng b tôi da, xoay người li phía tôi.
Hai mt nhìn nhau, ri dng li, c hai bên đu có chút sng st.
Phn ng đu tiên ca tôi là, cm ơn Đc m Maria, không phi qu.
Phn ng th hai ca tôi là, da vào con m nó chúa Jesus, ti sao li là bà ta? Người này còn hơn là so vi qu!
Đáy lòng thm suy xét, trên mt vn là n cười gian nan như cũ, cười đến ni cm bt đu đau tng trn.
Tôi cười nói: “Biu di…”
Mc vương ph, gn đây nha hoàn trong ph thường hay b my m bà t dy d thế này: nếu có thay ch t làm vic, đc bit là có làm cái gì vi vàng li là chuyn không được đ người khác biết, mc k là khn cp ti đâu, bình tĩnh ri khi Đông vin trước ri làm gì làm.
Bi vì Đông vin, va vn là ch ca v biu di Vương Uyn Dung này ca tôi.
Mc vương ph, thm chí c Lc Vân quc không ai mà không biết đến v thiên kim Vương Uyn Dung, còn là mt bà tám có tiếng. Thiên h hay nói “Ba n nhân mt bàn din”, nhưng v biu di này ca tôi li còn tài ba hơn, mt người đóng vai thn thùng, cũng có th din vai mt đen, làm mưa làm gió, khiến Mc Vương Ph lon không yên.
Nghe nói là Vương Uyn Dung b nhà chng hưu, trong đó có mt nguyên nhân rt ln chính là châm ngòi ly gián cho đi thái thái, lúc y khiến cho cha m chng thiếu chút na viết thư ly hôn, sau đó, b trc xut v nhà m đ, t đó bà ta li gây khó d, đâm cht đến ni ch dâu và m mình m ĩ ri tr mt, dâu ln Vương gia nht thi tc ti, gng ôm bng chy v nhà m đ. Bây gi, kinh thanh Lc Vân Quc có mt quán trà, chuyên din li v “Vương Quân ba ln cu nương t v nhà”, v này k v chuyn chng Vương Uyn Dung khóc lóc la hét năn n v mình v nhà. Vic này qua đi, Vương mu tht s bo h được con gái, cũng đành mc cho chng đưa con đến ch biu t - Túc Phượng tm. Đến Mc vương ph ri, Vương Uyn Dung mc dù ngi vì dưới mái hiên người khác, có chút thu lim, thế nhưng bn tính vn khó di, ăn cơm no rnh ri không có vic gì làm lin thích chõ chõ mm vào chuyn người khác, sau đó mang đi nói trước mt m chng tôi, vn đng gân ct.
Cho nên, người Mc Vương ph đu biết, có chuyn gì ngàn vn ln cũng đng đ Vương Uyn Dung nhìn thy, bng không, không cn đi đến ngày th hai, người trong Mc vương ph cũng có th biết hết.
Nhưng bn công chúa tôi hôm nay li té đ máu, đu tiên là b tiu súc sinh hù da ti mc chết khiếp, sau đó là té t trên mái hiên nhà xung, bây gi li gp được Vương Uyn Dung.
Trên mt Vương Uyn Dung ta như còn nước mt, nhìn thy tôi cũng là v không yên lòng.
Tôi nói: “Biu di, này… ha ha, sp ti gi cơm ri, sao người còn đây?”
Hu vin này trước nay ngoi tr h nhân cũng là khách kha, ch ca ph tá, Vương Uyn Dung đến gi cơm li xut hin đây qu tht là chuyn không bình thường. Khuôn mt đy nước mt, b dng đim đm đáng yêu li càng không tm thường.
Vương Uyn Dung lau đi nước mt trên mt, quay mt qua ch khác ging khàn khàn nói: “Không cn ngươi lo, đi thôi.
Tôi nhíu mày, không tiếp li.
Cho dù bn có là người không hiu ni n nhân, chc cũng đã tng nghe thy: n nhân, là loi đng vt khu th tâm phi; n nhân, là quái vt không có tim.
N nhân thường hay nói “Không cn ngươi lo, chính là đang ám ch cho ngươi biết, ta thc hư không, ta bây gi rt yếu t, ta mun ngươi bo v ta.
Nhưng li không may thay, bn công chúa tôi cũng là n nhân.
N nhân bo h n nhân, dường như có chút gì đó không nói ni.
Ngươi không cho ta qun, ta đây s không… kh kh, ta đây s không qun.
Tôi thư th ging nói, nói: “
Vương Uyn Dung xoay người li, rõ ràng là không va lòng vi đáp án ca tôi, ánh mt ngp nước trng mt nhìn tôi hết mt hi, cui cùng không được t nhiên nói:
“Ngươi đi đi.
Chân tôi không đng đy nói: “.”
Nghe vy, Vương Uyn Dung rt cuc cũng chu được gương mt lnh cm thú ca tôi, t mình đá chân đi trước.
Tôi nhìn thy Vương Uyn Dung sp đi, nhanh chóng hô lên: “Biu di, này…”
Vương Uyn Dung nghe tôi mun nói gì đó ri li thôi, rt cuc cũng ly li chút tinh thn, cm theo cái khăn tay đã khóc ướt sũng hơn phân na bước tr li đng cnh tôi: “Liêm Chi, biu di ta… oa oa!”
Tôi rng lượng v v b vai Vương Uyn Dung, đng thy bà ta bình thường rt gay gt, vóc dáng rt xinh đp đng lòng người, tht ra nói đến tui Vương Uyn Dung cũng không ln, dáng dp cũng du dàng xinh đp, ch là tính tình tht s quá chút thôi.
Tôi nói: “Biu di đng khóc, ta s không mang chuyn người hôm nay khóc ln trước mt ta nói vi người khác, cho nên… hc hc! Cũng làm phin biu di ngàn ln vn ln đng mang chuyn ta treo tường ra ngoài chơi đùa nói cho người khác, bng không đu không tt cho c hai.”
Vương Uyn Dung nghe xong li tôi nói thì git mình, v mt chuyn sang trng tr tôi, hin nhiên là s chú ý không đ vào chuyn tôi trèo tường vào b bt gp.
Tôi nhún vai, nếu bà ta không đng ti tôi, tôi đương nhiên mc k.
Có điu bo tôi qun, nghe bà ta than kh, bn công chúa cũng không quá mng r. Phi biết rng nếu tr ba cơm chiu, điu lão đu rt có th s tc gin, tiu ngu ngc cũng vô cùng có kh năng bán đng tôi, cho nên đi vi chuyn nghe k chuyn xưa, tôi càng mun đến đi snh ăn cơm.
Vì thế, tôi đáp li hành đng, n hàm răng trng noãn li chnh t ca bn công chúa vi Vương Uyn Dung, pht pht ng tay áo, ri ri khi.
Trước kia bà tám ngươi khi d ta không ít, trước mt điu lão đu cũng nói xu tôi không va, không nói đến chuyn ngay c tuyết trước ca nhà mình bây gi tôi còn chưa kp quét, bo tôi quên đi thù cũ nghe bà k l, tôi mà rng lượng đến vy sao.
…………
Ti đi snh ri, đúng lúc va ti gi cơm. Tiu ngu ngc đã tm ra sch s xong, thay đi xiêm y, d b b dng tiêu sái đng trước mt tôi, tôi thc khó hiu, hai người cùng nhau “yêu đương vng trm” v, sao hn còn nhanh hơn tôi nhiu thế?
Tôi cân nhc, có phi tiu ngu ngc còn có l chó tt khác chui vào na sao?
Mt ba cơm bình an vô s, ngoi tr biu di va vn cm thy không thoi mái nên chưa đến.
Trn Hin Nhu quét mt nhìn ch ngi trng không ca Vương Uyn Dung đi din, h lnh nói: “Đương nhiên là cô ta không đến ăn cơm ri, ngày mai Lý tiên sinh đến, cô ta còn bng d nào ăn cơm na sao.”
Nói xong, Túc Phượng cũng đúng lúc đt bát cơm xung.
Ging nói không ln không nh, va đ làm kinh đng mi người trên bàn ăn, An Lăng Vân bng nhiên ho khan vài tiếng, ngăn cn v mình h ngon lon ng, Trn Hin Nhu cũng t biết nói nhiu s chc phi đương gia ch mu mt hng, khiu cơm không nói.
Vn là tiu ngu ngc hiu biết nht, biết thúc đy không khí, cười hì hì, nói vi tôi: “V, chiu hôm nay nàng đi đâu thế? Nhiên Nhi ng trưa tnh dy không thy nàng khó chu lm a.”
Tôi lnh lo mun bun nôn, run ry thiếu điu chiếc đũa mun rt xung đt.
Trước gi ch biết An Lăng Nhiên gi ngc cũng thôi, t sau khi tôi cùng mt ch vi “Văn Mc Ngc” nghiêm chnh, du dàng như nước, ngược li tôi tht s đi vi tài ngh thay đi sc mt ca An Lăng Nhiên âm thm ly làm kỳ. Đúng là may tht, nếu An Lăng Nhiên mà sng hin đi, s ngay đến c Lương Triu V cng phi nhường c ngôi vnh đế.”
Vương m m bên cnh ph ha nói: “Đúng thế, chiu hôm nay thiếu phu nhân ngài đến mu đơn viên ct ta lá, tht là kh cho lão nô. Sau khi thiếu gia tnh li lin la hét mun gp ngài, tht s là làm cho bn ta phi đi tìm.”
Nghe xong li này tôi tht vui mng.
Bc, châu báu, trâm cài my ngày nay coi như cũng không phí, Vương M m coi b có uy tín, giúp tôi bao che, cui cùng s b l, còn viết kch bn đ nhc khéo tôi.
An Lăng Nhiên tên vương bát đn này cũng tht là, biết rõ tôi đi đâu mà còn hi, khó khi nào người bt được ta b vui lm sao? Hay là ngươi hi vng ta nói là ta ra ngoài “yêu đương vng trm” vi ngươi sao?
Điu lão đu nghe vy cũng buông đũa xung nói: “Ta nói sao hôm nay con dâu ngươi không cùng mt ch vi Nhiên Nhi, hóa ra là đi mu đơn viên.
Tôi cười gt đu: “M chng không phi thường hay bo tướng công thích mu đơn viên sao? Con thy ánh mt tri hôm nay sáng sa, thi tiết rt tt, cho nên cũng đi hc ta hoa.”
Không biết Túc Phượng tin hay không tin, ch hơi có chút đăm chiêu ri gt đu.
Tôi vut mông nga li nói: “Đáng tiếc na thi gian quá ngn, vườn li quá ln, hôm nay con còn chưa chăm sóc hết được tt c cho tt, mai li làm tiếp.”
Li này ca tôi vn là mun xem th phn ng ca tiu ngu ngc, ý mun ám ch cho hn ta còn s đi gp “gian phu”, trong lòng cũng st rut ngóng trông ln sau, đnh dùng li này khiến cho hn hiu được tôi là mt người mê trai không biết thn đến c nào.
Ai ng còn chưa kp nhìn v mt tiu ngu ngc, điu lão đu li lên tiếng trước.
Bà nói: “Vy cũng không cn, ngày mai Lý tiên sinh s đến ph, l bái sư ca Nhiên Nhi ngày mai còn phi phin nương t ngươi phí sc na là.”
Tôi cn phân na miếng ci bp, trc tiếp nghn hng,
Mt lúc lâu sau tôi mi ly li được hơi th, lên tiếng: “Vâng”
Lý tiên sinh
Va ri Trn Hin Nhu có nói Vương Uyn Dung là bi vì Lý tiên sinh ti nên mi không mun ăn ung, va khéo hôm nay tôi li bt gp Vương Uyn Dung hu viên cúi đu khóc.
Lòng hiếu kỳ giết chết con mèo.
Chc, nói tht tôi cũng cm thy có chút hng thú.

Không có nhận xét nào :