Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 30

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 30


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH






Rt nhiu năm sau, An Lăng Nhiên mi nói cho tôi biết, tht ra trước đó rt lâu rt lâu, hn còn có mt bit hiu, gi là “Mu đơn An Lăng.
Khi y Tiu ngu ngc ước chng nhiu lm là mười ba tui, cũng đã có khuôn mt xinh đp, kinh thế hãi tc. Mi người đu nói tiu thế t sau khi trưởng thành t s có trin vng, thế nhưng khp ph phường li chm rãi truyn tai nhau cách nói trêu đùa “An Lăng m nhân”, “Mu đơn An Lăng, ý là An Lăng Nhiên chng qua là mt bao c “Bên ngoài tô vàng nm ngc, bên trong thi ra.”
Cái bit hiu “Mu đơn An Lăng nghe như ngi khen này khiến cho An Lăng Nhiên nghiến răng nghiến li mt khong thi gian rt dài. Mt người nam nhân, b người khác ghi nh không phi vì tài hoa, không phi vì tính cách, mà li là cái mã ngoài khiến cho my người được coi là có đo đc khinh thường.
Câu chuyn mu đơn này đi vi tôi ging như mèo v phi chut chết – chó ngáp phi rui. An Lăng Nhiên nói: “Nhiu năm ri, người hiu ta nht, ch có mi nương t.”
Mu đơn ngoi tr b ngoài, còn có ý nghĩa sâu xa là đy p nhit tình, tràn tr hi vng, nó không phi bao c, không phi là phế vt, ngoài tr được các phu nhân và tiu thư yêu thích đt trong phòng đ thưởng thc, còn có th làm thước cu người.
Đây mi là An Lăng Nhiên, đây mi là tiu thế t ca Mc vương ph.
Tôi b mt tràng din gii vui sướng dào dt ca tiu ngu ngc khiến cho sng s s, nht thi không chu được tht bi. Ngoài mt thì n n cười vi tiu ngu ngc, nhưng trong lòng li rên r chính mình vì l bt cn mà vui v dâng tng na đi sau.
Quay li, cái bui chiu b Lý Đình Chính bt ti trn.
Lúc đó, tôi vn còn duy trì tư thế ph phc trong lòng tiu ngu ngc, ch ngây ngc nhìn ra ca ln, rt lâu sau mi dui thng đu lưỡi nói: “Hn, hn…”
Tiu ngu ngc va mi biu bch xong, li nhân cơ hi chm mút mt phen, tâm trng có v rt tt, nhc tôi ra khi trước ngc, mi nói: “Đng s, Lý tiên sinh là người mt nhà.”
Tôi trm mc, qu nhiên… Lý Đình Chính cũng như Trương Thế Nhân, không phi dng gì tt.
Nói không chng chuyn Lý Đình Chính đến Mc vương ph khi trước là do mt tay tiu ngu ngc sp đt. Nguyên nhân ư, rt đơn gin, b lão già trước kia vướng chân vướng tay, tiu ngu ngc không tin gi trang thành Văn Mc Ngc ra ngoài làm vic, cho nên mi gi chút trò đ lão già kia đi.
Tôi có th tưởng tượng đến cnh lão tiên sinh khóc lóc sướt mướt vi v quê chu tang, sau đó xu h nhìn thy din cnh m già ca mình chưa chết. Có điu nói ti Lý Đình Chính, li không biết có liên quan gì ti Vương Uyn Dung, mi ln nhc đến ông ta, v biu di kia ca tôi li bt đu m ĩ không yên.
Tôi đang đnh m ming hi cho rõ, ch thy tiu ngu ngc cười tươi như hoa ly ngón tay đt lên môi ca tôi.
“Ta biết nàng mun hi gì, gia Vương Uyn Dung và Lý tiên sinh, đích tht có mt s vic không th nói rõ được.”
Tôi thy tiu ngu ngc tha lúc nước đc th câu, ch hn không th lt da lc xương hn. Có vic c tình mun nh hn, không ác cũng thôi, còn gi b nũng nu cn cn môi.
“Lý tiên sinh và biu di rt cuc có chuyn gì, cũng không th nói cho ta biết được đúng không?”
Nói xong, tôi còn bt chước điu b k n đùa gin khách làng chơi trên phim truyn hình đy đy “Văn Mc Ngc”, ra v va đy va kéo.
Phng chng An Lăng Nhiên cũng rt hưởng th, qu nhiên còn kéo ly bn công chúa ôm cht hơn, nói th th bên tai: “Đương nhiên có th.”
Mt tôi chp sáng, “Tht sao?”
Tiu ngu ngc đương nhiên gt gt đu, li nói thêm mt câu v như rt đương nhiên: Hôn ta mt cái.”
Tôi chp mt my cái, có chút không tin tưởng vào cái l tai ca mình.
“Bày… bày trò gì thế?”
Tiu ngu ngc v v cây qut, vn vân đm phong khinh.
Nhe răng cười nói: “Hôn – ta – mt – cái!”
Ging điu nhàn nhã c như Giúp ta rót chén nước!”
Tôi trên mt n n cười, trong lòng cũng đã XX An Lăng Nhiên ngàn ln vn ln, b coi lão nương là k n tht à?! Ngươi bo hôn là hôn, mun ôm là ôm, bây gi còn hay tht, li còn mun bn công chúa ch đng hôn ngươi?!
Cho nên mi nói, nam nhân trên thế gii này là loi đng vt xu xa nht. Mt giây trước nhìn tôi áo mũ còn chnh t, dáng v công t phiêu dt nhu tình biết bao; giây tiếp theo, sau khi biết rõ ‘tâm ý’ ca bn công chúa tôi, lin t đng trút b b da dê ca mình, l ra bn tính sói.
Mt người d thú, chính là nói người thế đy!
Chng l đã xác đnh được quan h “Gian phu – dâm ph” nên cho đó là đương nhiên sao, nếu sau đó lên giường ri sao? Bi mi nói m tôi dy rt đúng:
Ngàn vn ln cũng không được tin tưởng nam nhân, đc bit là nhng nam nhân không mc qun.
Tôi nh lúc y, cha tôi bên cnh còn giúp m tôi b thêm mt câu: “Nếu mt thng con trai mà nói không quan tâm con có phi là ‘x’ hay không, vy thì cho thy hn cũng chng phi tht lòng gì vi con, chng qua là vì mun la con lên giường thôi. Bi vì sau khi lên giường xong cũng s phi ném th đó đi, đương nhiên mi không cn đó có phi là x hay không. V là th ca ch riêng mình, nếu là con, chng l con không quan tâm sao?”
Gi nghĩ đến, ba tôi nói đúng tht là quá quá đúng. Cho nên con gái, nht đnh phi rt rè, nht đnh phi nn nã, khéo léo, nht đnh phi t ái t trng.
Vì thế, bn công chúa rt chính nghĩa mà nói li c tuyt: “Không cn!”
Tiu ngu ngc có v cười nham him, th dài nói: “Liêm Nhi nàng đã suy nghĩ rõ ràng tht chưa?
Nghe vy, tôi có chút dao đng. Bn công chúa thông minh lanh li, dĩ nhiên nhn ra được ý đ ca tên cm thú này, ch cn tôi không nghe theo, lin vĩnh vin cũng không biết rõ được quan h gia Vương Uyn Dung và Lý Đình Chính.
An Lăng Nhiên li nói: “Nghĩ xong chưa?
Tôi cn rng: “Ch hôn nh lên mt thôi được không?”
OTZ… Tôi không còn mt mũi nào đi mt vi hương thân ph lão, không mt mũi nào đi mt vi cha m kiếp trước ca tôi. Lòng hiếu kỳ giết chết con mèo, cũng có th hi chết người. Bi vì tôi tht s rt mun biết chuyn ngoi tình ca Vương Uyn Dung, không th không thương lượng vi tiu ngu ngc hip ước bán – nước.
Đôi mt hoa đào ca tiu ngu ngc nhp nháy, gi b đn đo ri dùng cây qut gõ vào lòng bàn tay, cn răng nói: “Thành giao!”
Vì thế, tôi nhm mt, nghiêng đu, “cht” mt tiếng hôn lên cái b da gi ca ‘Văn Mc Ngc’, bn công chúa t an i mình, ta không có b thit, thc s không b thit, cái mà ta hôn chính là b da dê gi ‘Văn Mc Ngc’, không phi b da sói tht ca tiu ngu ngc.
Hôn xong, tôi nói: “Nói được ri?”
Tiu ngu ngc đo đo con ngươi nhìn tôi, coi như thành tín, cũng không li tha nước đc th câu, đôi môi bc kh nhếch phun ra hai ch: “V chng.”
Tôi khiếp s m to mt.
Tiu ngu ngc li b sung thêm hai ch: “V chng ly hp”
Vy, vy vy… nói cách khác, Lý Đình Chính này va vn là tướng công tin nhim dùng hưu thư đui Vương Uyn Dung ra khi ca?!
Tôi rt tht vng.
Vô cùng tht vng.
Cái bn công chúa mun là ngoi tình, là mp m! Là cu huyết!
Nào là đêm trn khi khuê phòng, cu kết làm chuyn xu, dưới ánh trăng dã hp… cái nào cũng được, ti sao kết qu li như thế ch? Li còn là v chng tin nhim na?
Tôi đt nhiên có chút tiếc hn.
N hôn quý giá ca bn công chúa li b hiến cho bn ch “Ly hp v chng” nht nho vô v này.
Tôi không cam lòng, hi tiếp: “Nếu là ly hp, sao m chng li không vì cm th ca nàng mà còn mi người này làm tiên sinh?”
“Con có nếu đã chia tay ri, ít nhiu gì cũng đã ba năm, ti sao iu di va nghe nhc ti Lý tiên sinh là li khóc li cy thế tht c như thế? Còn có…”
Tiu ngu ngc “xot” mt tiếng m cây qut ra, cười tm tm ct ngang li nói ca tôi: “Mt n hôn nh nhàng lướt nước, có v ch có giá tr trong bn ch ‘v chng ly hp’ thôi?”
Tôi im lng, không nói.
Ng ý ca tiu ngu ngc, nếu mun biết thêm na thì phi hôn ta đi! Hôn ta đi!
Đê tin vô s!
Tôi nm cht nm tay, coi b da tên này nga ngáy lm ri!
Đang suy nghĩ xem nên đáp li hn thế nào, cht nghe thy bên ngoài có my tiếng ho khan, tiu ngu ngc nghe xong thì nhíu mày, xoay người nhìn ra ngoài ca s ri mi nói vi tôi: “Hôm nay thi gian cp bách trước hết ch nói đến đây thôi, ch cn…” Tiu ngu ngc dng mt chút, khuôn mt lúc này bng ngt ngào cười nói: “Ch cn ta biết được tm lòng ca nàng thì đu đáng giá hơn c.” Nói xong, hình như tôi nghe thy ba tiếng sm ‘rm rm rm’ đánh xung trên đu tôi, không kp gii thích, tiu ngu ngc đã bước nhanh ra ca.
Bước gn ti ca trước, mi hình như nh ti th gì đành phi quay đu li, bước ti bên giường, ly mt phong thư trong ngc ra giao cho tôi nói: “Giao cái này cho Vương Uyn Dung, phi phin Liêm Nhi ri.” Dt li, An Lăng Nhiên mi lao ra khi phòng như gió tht, ch còn có mi mình tôi ngây ngc ngi trên giường lát sau mi hiu ra.
Tôi lt ti lt lui xem lá thư nm trong tay, trên phong thư không đ lc khon, không ghi ngày, ch có my nét ch to ln được viết mt cách t nhiên phóng khoáng: “Uyn Dung (thân gi)”
Chc, nét ch này nhìn quen lm, hình như gp đâu ri. Bn công chúa suy nghĩ hết mt lúc, rt cc mi nh ra my ngày trước thy Lý Đình Chính nm tay dy tiu ngu ngc viết ch, chính là nét bút này.
Nói như vy… thì đây chính là thư ca Lý Đình Chính gi cho biu di sao?
Chng trước gi cho v trước sao?
Khoan đã, nếu thế thì, lúc nãy Lý Đình Chính không phi là đi nhm tht, mà vn luôn đng ngoài canh chng giúp, tiếng ho khan va ri nói không chng đó là tín hiu ca ông ta. Nếu tôi đoán đúng, mc đích chính đến đây ca “Văn Mc Ngc” ln này là mun tôi truyn tin cho Vương Uyn Dung, nhưng tiu ngu ngc li ch lo n nhân tình trường, làm l đi s, cho nên Lý Đình Chính đành phi vào đây đ nhc nh.
Nhưng mà, lá th này cũng tht là đi mt vòng quá… quá tri ln đó? Lý Đình Chính giao cho tiu ngu ngc, tiu ngu ngc li gi trang thành “Văn Mc Ngc” đến tìm tôi, ri li t tôi giao cho Vương Uyn Dung, trò bp bm này cũng vui quá ch?
Đu óc đang lon lên thành mt m, cht nghe ngoài ca truyn đến tiếng cười khanh khách, tôi vi giu lá thư vào trong ngc, ch thy Kỳ Nhi và hai tiu nha hoàn bưng thuc b vào phòng.
Kỳ Nhi va rót thuc va nói: “Ơ? Trương đi phu đi ri à?”
Tôi nhm mt dưỡng thn, nht nht ‘’ mt tiếng cũng không nói gì thêm.
T lúc Tiu ngu ngc ri khi cho đến khi bn Kỳ Nhi đi vào ước chng khong hai ba phút, chng đường xa thế mà Lý Đình Chính có th ra hiu bo Tiu ngu ngc nhanh đi, đ thy l tai thính c nào. [nguyên văn: năng lc nhĩ phi phàm]
Cũng có th thy, người này cũng chng tm thường.
Li nói, my k bên cnh tiu ngu ngc, có ai là tm thường đâu ch?
………....
Đến đông vin truyn tin, rt cuc tôi cũng hiu được ni kh tâm ca Lý Đình Chính và Tiu ngu ngc.
Đng có nói ti thư và Lý Đình Chính, đến bn công chúa tôi mi va bước vào ti đi vin xém chút na là b mt cái ghế thiếu chân ném trúng, li trăm cay nghìn kh mi tránh được my cái đĩa, đũa, chén bát văng ra, vt v lm mi đi qua được hoa viên, ch nghe trong phòng tiếng đng vang lên bang bang, bước vào mi thy, Vương Uyn Dung đang đp v ba cơm thưa ngon lành.
Tt c tiu nha hoàn bên cnh đu không dám đng đy, ch xu h khoanh tay li đng trong góc.
My nhũ mu bên Đông vin có l cũng nghe thy đng tĩnh, vi vàng chy ti, thy tôi vi An Lăng Nguyt đu đây, bèn vái chào ri than khóc: “Ôi biu tiu thư yêu quý ca tôi ơi, ngài ti gì phi thế? Ngài c đp phá như vy, Mc vương ph dù có giàu có my cũng không kham ni dn vt ca ngài đâu!”
An Lăng Nguyt thy thế vi bước ti đ ly Vương Uyn Dung tóc tai đang bù xù, cúi đu khuyên: “Biu di đng khóc na, nhìn xem, ch dâu trước đó b thương gân ct, bây gi cũng đã khe đến thâm người.” Nói xong, An Lăng Nguyt li quay qua khuyên nhũ mu, nói biu di đang đau lòng, nh ti là khóc, đng phin bà ta đau lòng.
Khuyên lơi hết mt hi, ri vt v lm mi la được bn Nguyt Nhi và h nhân đi hết, trong phòng ch còn li mi tôi và Vương Uyn Dung, tôi mi lng l ly bc thư ra đưa cho Vương Uyn Dung nói: “Biu di, ta không phi đến đây thăm bnh, mà là mang linh đan diu dược ti!”
Vương Uyn Dung nhìn thy thư trong tay tôi, đu tiên là sng st, thy ch viết mt trên mi khiếp s đot ly, ri vi vàng m ra xem.
Cũng không ng được là, Vương Uyn Dung đc nhanh như gió, xem xong ri ngược li còn đau lòng khóc thm thiết hơn.
Tôi tht s khó hiu, nht lá thư Vương Uyn Dung đ trên bàn lên xem, ch thy trên đó ch viết có tám ch: “Lòng nàng đã rõ, lng ch ngày v.” [Nguyên văn: Thiếp tâm thm gii, tĩnh phán ngày v]
Tôi chc lưỡi, tht s không th hiu ni hai cái k đã hết hn v chng này đang din tung mp m gì, đành phi làm theo ni dung thư khuyên bo: “Này… biu di ngươi đng khóc na, nếu biu dượng đã lng l nh ta đến truyn tin, nht đnh là còn quan tâm ti ngươi. Ngươi xem, trên thư không phi có viết – lng ch ngày v sao? Cái này nói rõ là chc chn s đón ngươi v, ha ha ha…”
Tôi run tay che mt cười mt trn, hòa vi tiếng khóc thm thiết ca Vương Uyn Dung, tht là qu d vô cùng.
Bu không khí đúng tht là… có chút áp bách.
Tôi li không có cách cười ni, cũng không mun phi nói my câu khuyên gii gì, đành phi giúp Vương Uyn Dung v lưng thun khí.
Mt lát sau, Vương Uyn Dung rt cuc cũng khóc đ, lúc này mi kéo ly tay tôi nói: “Liêm Chi, ch có ngươi mi giúp được ta.”
Tư thế này, so vi bt ly cng rơm cu mng không có gì khác bit.
Toàn thân tôi run ry, trên mt vn n n cười y nguyên.
Kỳ tht Mc vương ph, bn công chúa ngoi tr Kỳ Nhi ra, cũng không thân vi ai. Gi… mi giúp làm người đưa tin có mt ln, Vương Uyn Dung li đt nhiên coi tôi như người mt nhà?
Đu óc tôi đang phiêu du, đnh cười pha trò nói: “Không có gì, chuyn thư giùm thôi mà, không đáng nhc đến.”
Nhưng li này còn chưa kp ra ming, Vương Uyn Dung đã đi trước tôi mt bước nói: “Ta hiu ri mà, nếu ngươi đã thit lòng đi x, vy thì đi mua giúp ta chút tng hng hoa nha.”
Tr mt đng nhìn.
Ming ca bn công chúa há to đến ni có th nhét ti ba cái bánh bao, không nói được ch nào.
Kỳ tht, tôi rt mun hi, có phi là ca An Lăng Tiêu hay không?

Không có nhận xét nào :