Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 32

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 32


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH






Lúc va v ti Mc vương ph, sc tri đã sp ti.
Bi vì có vết xe đ, tôi trc tiếp hi ph bng bc tường thp đông vin, cũng tht là nga quen đường cũ.
Kỳ Nhi đu óc nhanh nhn, dn theo hai tiu nha hoàn canh gi ca Tây vin, không có mt chút sơ sut. Tôi đi xong xiêm y, tiu ngu ngc cũng va lúc hc xong, sa son sơ sơ dt tay ti đi snh, mt ba cơm rau dưa, không có chuyn gì đáng nói.
Sau khi ăn xong, tiu ngu ngc cũng không cho tôi mt chút yên n. Vn ln vn quanh tôi như cũ, lát thì ngâm thơ cho tôi nghe, lát thì ly ch Lý tiên sinh dy viết cho tôi coi, bn công chúa đu không thèm giương mí mt, đi phó cho qua, nhưng đáy lòng li đang thm tính đến chuyn khác.
Sau khi mình cùng vi “Văn Mc Ngc” lén lút qua li, An Lăng Nhiên dùng thân phn “tiu ngu ngc” đi x vi tôi cũng có thay đi chút chút. Tng có lúc không thèm điếm xa, vt v lm mi liếc mt nhìn tôi mt cái nhưng cũng là hết sc oán gin. Bây gi li hết sc kỳ l, An Lăng Nhiên quay tr v hoàn toàn vi b dng mà lúc tôi mi quen vi Tiu ngu ngc, thy tôi, li c như là Vượng Trch nhìn thy khúc xương hết sc vui v, hết sc thích thú.
Đi vi chút chuyn này, tôi cũng tht không đ ý lm.
Mt là hôm nay b chuyn ca Vương Uyn Dung qun ly khiến cho bc bi, hai là “Văn Mc Ngc” xut hin càng lúc càng nhiu, tôi va lo lng tiu ngu ngc trúng đc quá sâu, va li thp thoáng hư tình gi ý. Dưới tình hung thế này, tôi cũng bt đc dĩ phi nhanh chóng lp kế hoch ri khi Mc vương ph.
Nhưng tôi không th nào ng ti được, bn công chúa trong bng mi có chút tính toán thôi, thì trong bng An Lăng Nhiên đã tính xong hết c.
[Ch này nguyên văn là thế này: ch có tiu bàn tính, còn anh có đi bàn tính]
Bàn tính ca hn chính là – minh tu sn đo, ám đ trn thương.*
[Gii thích nho nh: Sn đo: đường chy băng qua núi đèo, ly cây gác qua gác li mà đi. Nguyên câu (*) trên xut phát t mt đin tích đin c gì đó, có nghĩa là ngoài sáng gi v làm thế này đ che giu vic chính làm n mt trong ti, chn cách tn công không ai nghĩ ti. Bn nào mun tìm hiu thì click vào link dưới này.
Nói c th hơn, kế hoch ca An Lăng Nhiên chính là đnh trước hết dùng thân phn Văn Mc Ngc đ giam gi tâm tư ca bn công chúa tôi, sau đó li ly thân phn “Tiu ngu ngc” minh tu sn đo, ri v chng hàng tht giá tht ân ái.
Đáng thương là khi đó, tôi li hoàn toàn không biết đến cái mưu kế âm him này.
Vì thế, bui ti t Văn ph tr v, An Lăng Nhiên lin ly “lòng tt” mà nhc nh tôi mt phen.
S vic xy ra vào lúc canh ba trăng thanh gió mát, ti cho k hin lành là tôi, đang ng rt ngon lành.
Trong mng, bn công chúa đang cười vui v ôm ly hưu thư tung bay gia tri, ngm nhìn non sông tươi đp “Gn nhau trong gang tc mà bin tri cách mt” phía dưới, li đt nhiên cm thy dưới chân hình như b cái gì đó qun ly, cúi đu xung nhìn, thì ra là mt qu t. Còn chưa kp kêu lên, tôi lin s hãi rơi xung vc sâu. Git mình đến c người ướt m hôi, va m mt ra, đã thy An Lăng Nhiên đang cong đôi mt hoa đào nhìn tôi, n n cười mê hoc nm trên người tôi.
T chi mang tính tượng trưng, tôi hi mt câu rt bun nôn: “Ngươi đnh làm gì?”
Tiu ngu ngc nhìn thy tôi hong s nm cht ngc áo, ra v vô ti, trong nháy mt tiếp tc gi b ngc.
“Nhiên Nhi ngày nào cũng ng trên ghế quý phi, ghế da cng lm, ban ngày ta còn phi đc sách vt v, xương sng đau hết c lên. Nương t nàng c ngày không làm gì, li giường cao gi mm, bt công quá đy!”
Tôi thm đ hết m hôi lnh.
“Vy hôm nay chúng ta hoán đi, ta đi ng ghế quý phi.”
Nói xong, An Lăng Nhiên vn duy trì tư thế y nguyên nm trên người tôi, không đng đy.
Tôi lười ci vã: “Nếu tiu thế t đã mun ng trên giường, vy cm phin ngài né qua, cho ta đi xung!”
An Lăng Nhiên cười quyến rũ, không nghiêm túc ngoéo cm tôi mt cái, ging nói vn trong veo vô ti.
“Không cn, giường ln thế này, ta vi nương t ng cùng không được sao?”
Tôi chn kinh, ni hết c da gà. Tôi ch biết, tiu ngu ngc là con sói, tình hình này coi b, là con sói nóng tính thì đúng hơn.
Tôi trm ging nói: “An Lăng Nhiên, ngươi cha cho ta chút tôn nghiêm đi!”
Nghe vy, tiu ngu ngc bu môi, đôi mt ph sương, dáng v đau lòng mun chết.
“Nương t rt hung d vi ta, hu hu!”
Tôi liếc mt xem thường, dt khoát lt b mt hn xung nói: “An Lăng Nhiên, đng trước mt ta mà gi ngc, mau lăn xung cho ta!”
Tiu ngu ngc ta như không ng ti tôi s hung hãn đến mc này, ngược li thu li v bong đùa, lát sau mi thanh ging nói: “Liêm Chi, ta có chuyn mun nói vi nàng.”
Tôi im lng, có chuyn mun nói b phi bò lên giường người ta, đè lên mình người ta ri mi nói được sao?
Tiu ngu ngc thy tôi không m ming, li nói tiếp: “Ba ngày na, chính là Tht tch.”
Tôi vn không tr li, mun nghe xem tiu ngu ngc có th nói ra được cái lý do gì.
Tiu ngu ngc nhíu cht lông mày, mun nói li thôi.
“L tht tch… ta có chút chuyn quan trng mun k cho nàng, đến lúc đó… nàng có th gin ta… nhưng là, ta ch mun nói cho nàng, tm lòng ca ta đi vi nàng chưa tng thay đi, càng không nói ti chuyn trêu đùa, hết thy, hết thy đu có ni kh tâm.”
Tôi git mình, thiếu chút na cn đt đu lưỡi ca mình.
Nói thế là ý gì?
Chng l đêm tht tch tiu ngu ngc đnh ng bài vi tôi sao, nói mình gi làm thân phn Mc Ngc? Tiu ngu ngc lường trước đến lúc đó tôi ni trn lôi đình, cho nên mi chích cho tôi mt mũi d phòng, biu l tm lòng?
Nghĩ ti đim này, tôi hết sc chn đng.
Tht là không xo có th nào thành sách, tiu ngu ngc thành tâm khn thiết, tính toán đến l tht tch ngã bài vi tôi, tng cho bn công chúa mt cái bt ng, vy tôi cũng có mt cái kinh h mun tng ngược li cho tiu ngu ngc.
Nhưng là không biết, hai cái kinh h này, ai mi kinh hơn, ai mi h hơn đây?
……………
Đo mt, đã ti tht tch.
Tht tch kht xo, hay cho mt ch “xo”. C đi không th so vi hin đi, đêm tht tch này đi vi con gái rt là quan trng, n t và thiếu ph ca mi nhà mi h vào ngày hôm đó đu ăn mc lng ly, đi do hi hoa, đoán câu đó đèn. Còn vi nhng tiu thư khuê các ging như Nguyt Nhi vy, li cùng mun cùng vi nhóm danh môn thc vin t hp li mt ch, ct giy màu ri xâu kim, so khéo léo lường phm hnh. [Xo đây có nghĩa là khéo léo, ti sao có lúc mình dùng con gái lúc li dùng n t, hai ch này khác nhau: 女儿女子]
[Tht tch kht xo hay còn gi là kht xo tiết là mt l hi th hin tài năng Trung Quc. Mi chi tiết vui lòng search google]
Đi hi thi khéo léo năm nay, được t chc Mc vương ph.
Nguyên nhân rt đơn gin – l tht tch năm nay, là ngày An Lăng Nguyt và Văn Mc Ngc chính thc đt sính l và đi hôn.
C đám phu nhân tiu thư t hp li mt phòng, c xì xào xì xào khiến cho đu bn công chúa mun n tung. Nói ti ri li nói lui, chng qua là bt chuyn ri li tán dương so sánh qun áo, kiu tóc mi m thế nào đc đáo ra sao, ri hôm nay v công t nào vinh d thu hút nht, tư thế hiên ngang nht.
Bi vy mi có câu: Nhà không có n, im ng thanh tĩnh; nhà mà có n, gà chó không yên. [Tm dch]
Văn Mc Ngc, đương nhiên s tr thành đi tượng chính mà các phu nhân tiu thư tho lun đêm nay, mà quý hóa nht chính là, tht đin h Huyn Nguyt k hiếm thy l din, cũng giá lâm đến Mc vương ph, lý do là: Ngc nhi là bn nhiu năm ca ta, ngày hn đính hôn, ta tt nhiên phi đến ung rượu mng.
Hai người mt văn mt võ, mt đen mt trng, mt cương mt nhu. Kết hp li, chc chc, qu thc chính là tri đt to nên, lang tài n…ách ~ dù sao cũng là làm nga mt người khác, cn hào quang ca thiên h đ nht m nam – An Lăng Nhiên.
Tôi vi An Lăng Nhiên thì ngược li vô cùng nhàn ri, nhân cơ hi hn có chuyn đ nói, tránh ra sau vin.
Bn công chúa tuy là ph n mi, nhưng vn thích ng vi hoàn cnh mà làm bánh si co, da theo nhng gì Vương m m phân phó, ly đng tin, táo đ vi my th biu tượng cho s cát tượng b vào trong nhân bánh si co. Dưới ánh trăng sáng, tôi ch sai người đt mt cái bàn thp bên b h, dn si co vi hai ba dĩa thc nhm và mt bình rượu, ri ngi đi m vi An Lăng Nhiên, my nha hoàn và lão bà t cũng b An Lăng Nhiên đui hết ra ngoài, bo là mun nói chuyn riêng vi tôi. Trong đu tôi cũng rõ, An Lăng Nhiên đang nghiêm túc, mun ng bài vi tôi.
Đang hết sc suy tính, tiu ngu ngc nh t bánh si co trong ming ra mt cái đng tin.
Tôi cười nói: “Đây là may mn!”
Vn ch là mt câu nói chúc mng bình thường, li không biết tiu ngu ngc nghe lch đi đâu, ch đưa ánh mt n cha tình cm nhìn tôi, ri mi nói: “Ch cn là nàng làm, dù có ăn ra kim cũng ngon!”
Tôi đ người, nht thi không biết tr li làm sao.
Khuôn mt tiu ngu ngc vn hnh phúc ta như mt đa bé như cũ, nhưng ánh vào trong mt tôi thì không tt tí nào, đc bit là đôi mt cong như vì sao sáng trên tri kia, khiến cho tôi rt xu h.
Nếu ăn ra kim tht, ngươi không s b đâm vào đu lưỡi sao!
Tiu ngu ngc ung ng c thêm hai chén rượu, hai má dn đ ng lên, tôi chưa kp ngăn cn li, hn đã đng dy đi mt vi h nước, ri li c thêm mt chén.
Lúc đó trăng sáng bu tri đy sao, tôi cho rng tiu ngu ngc s ngâm hai câu thơ, ng đâu hn li trc tiếp đi thng vào vn đ hi: “Liêm Chi, nàng sm biết ta gi ngu, đúng không?” [Chc, tht tch là 7/7 mà sao có trăng nh?]
Tay tôi có hơi run, đành phi quơ đi mt cái chén cm lên, rót na ly rượu nói: “.”
Đã sm biết ta và Văn Mc Ngc cùng vi Huyn Nguyt bí mt qua li, đúng không?”
.”
Đã sm biết ta thích nàng, đúng không?”
.”
Ba cái “” liên tiếp, tôi thiếu chút na t mình bc điên mình, li m đu thế này ca An Lăng Nhiên qu tht là… rt rõ ràng.
An Lăng Nhiên thn thc mt hi, quay tr li chăm chú nhìn tôi.
“Mười hai tui năm y, ta theo mu thân ra ngoài, li đt nhiên b Hc y nhân tp kích, trượt chân té xung vách núi, may mn được cao nhân cu giúp, t đó v sau… ta lin ngc.”
Tôi trm mc, đi vi s tht thế này cũng không có chút gì bt ng.
An Lăng Tiêu nm binh quyn, cho dù có là đng liêu vi Lc Diên đế hay không, cũng đu có s uy hiếp rt ln. Có người mun giết v con ông ta cũng là hết sc bình thường, An Lăng Nhiên làm người khôn gi mình, gi ngây gi di cũng có th lý gii được.
V phn Huyn Nguyt… nếu Túc Phượng đã sm biết con mình gi ngc, như vy An Lăng Tiêu chính là gian tế bên cnh Thái t do Huyn Nguyt phái ti, nếu đúng không sai, thì chính là An Lăng Nhiên được ăn c ngã v không, làm trái cha m đu nhp vào Huyn Nguyt.
An Lăng Nhiên nhìn thng vào tôi, nói: “Rt nhiu vic ta đu vì thân bt do k, hôm nay k hết cho nàng, ngoi tr bày t tm lòng ra, còn có mt chuyn…”
Nói chưa xong, An Lăng Nhiên li đt nhiên ngã xung, tôi còn chưa đng, hai tay đã chng đu gi ngi dy.
“Còn có mt chuyn…” Tiu ngu ngc chng xung bàn, vn đang c giãy da, ánh mt nhìn tôi li càng lúc càng mơ màng, dn dn, không m lên ni.
“Nàng…” Khoé môi tiu ngu ngc run ry, nghiên ngã cha vào người tôi, rt cuc trước khi ngt xu cũng nói được mt ch là: “Dược”
Tiếng nói va dt, rt cuc núi l đt run, thch – ngã xung đt.
Không biết sao, tôi li có chút đau lòng. Ta như nhìn thy tht tình ca tiu ngu ngc, c thế mà b tôi hung hăng đp phá, v tung. Tôi vi phóng ti ngi xm xung xem coi có làm b thương gương mt xinh đp ca tiu ngu ngc hay không.
Đúng vy, tôi h dược.
Hơn na còn h rt cn thn, trên đng tin có dược, trong rượu cũng có dược, hai th này tách ra không có chút tn hi nào, mt khi đã trn ln, thì chính là b dng ca tiu ngu ngc lúc này.
Tôi thương tiếc s s khuôn mt xinh đp ca tiu ngu ngc, trong lòng thp thoáng nhói đau. Không biết sáng sm mai tnh li, là cc din gì đây.
“Công chúa.” Kỳ Nhi trn ch khut, nhìn thy rõ ri đi ti trước mt tôi và tiu ngu ngc.
“Công chúa” Kỳ Nhi nói, “Tht đin h và Mc Ngc công t đu đã chun b xong, Mc Ngc công t nói, bây gi ngài hi hn cũng còn kp.”
Tôi ngng đu, ch thy mây mù trùng đip.
Tôi nói: “Không đâu, nếu đã quyết đnh, ta tuyt đi s không thay đi.”
Đôi mt ca Kỳ Nhi lp lánh trong đêm ti, “Người đoán được ri ch? Sáng mai thiếu gia va tnh…”
Tôi xua tay ngăn cn câu nói ca Kỳ Nhi, tâm tư ri bi.
Tên mt khi đã bn ra, không có lý gì s quay đu li.
Đêm nay tôi ph tm lòng ca tiu ngu ngc, e là nước đ khó ht.
B l đêm nay, nếu mun khiến cho An Lăng Nhiên tht tâm tha nhn hn chính là “Văn Mc Ngc” dt tay tôi xem hoa đêm đó, e rng cũng khó, nhưng mà…
Tôi nh nhàng th dài mt tiếng, nh ging nói: “Y theo kế hoch mà tiến hành đi.”
Đây mi ch là bt đu, tôi phi làm, không có la chn nào khác.

Không có nhận xét nào :