Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 33

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 33


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH




Tiu ngu ngc lng lng nm đó mt đêm.
Gương mt ôn hòa, yên tĩnh tt lành.
Mà mt đêm này, Mc vương ph gà bay chó sa, xy ra mt vài chuyn vt vãnh không ln cũng không nh.
Vic vt vãnh này, thì trước tiên phi nói đến Tht đin h Huyn Nguyt.
Trăng sáng đy sao, t hi đi snh Mc vương ph cũng đã rượu quá ba tun, tiêu sáo vang tri, ch khách tha thuê, đang ti ch cao trào. Lúc này, Tht đin h li đt nhiên hi thăm Mc vương phi v Vương Uyn Dung, nói my tháng không gp, tht có hơi nh.
Hóa ra là, có quan h thân thích, Vương gia chính là nhà m đ ca Mu phi Huyn Nguyt.
Mu thân Huyn Nguyt là th xut, nhưng da vào nhan sc đng lòng người, tính cách nhu tình như nước cũng được my năm ân sng ca Lc Diên đế, lúc va được sng ái đến đnh đim cũng là lúc, hương tiêu ngc vn. V li cho dù mu thân Huyn Nguyt có nhim bnh mà chết hay là có người đ k âm thm đng tay đng chân, thì Lc Diên đế cũng ly nguyên tc “Th không chiếm được mi là th tt nht” đem n nhân này chôn sâu tn đáy lòng.
T đó, mt người đc đo, gà cho thăng thiên.
Vương gia nh con gái được ân sng, tng bước lên mây, mt lèo leo ti v trí đi hc sĩ. Lun vai vế, Huyn Nguyt cũng phi gi Vương Uyn Dung mt tiếng “dì”.
Tôi vn cũng không biết rõ ngn ngành như thế, nhưng hôm đó va vn đi Văn ph, Huyn Nguyt đin h lin cho bn công chúa biết, v kch này cũng do hn đo din, li vô cùng thích hp.
Cho nên, gi phút này, câu hi thăm bình thường này ca Huyn Nguyt cũng không khiến cho Điu lão đu có chút xíu hoài nghi nào.
Túc Phượng ch nói: “Hôm nay mui mui hình như không được khe, cho nên đang ngh ngơi trong phòng.”
Huyn Nguyt biết thi biết thế, nói mun đi thăm hi, Túc Phượng không tìm được lý do t chi, đành phi ưng thun.
Mt câu ưng thun này, đi li mt đng ln phin toái.
Trong chc lát, Đông vin lin truyn ti tiếng gm g ging như dã thú b tp kích tn thương, mi người đu không biết Tht hoàng t bt ng xut hin, vi đến Đông vin kim tra. Va nhìn đã s chết khiếp, ch thy Huyn Nguyt và Văn Mc Ngc cùng vi Lý Đình Chính đang cht vt không chu ni tay đm chân đá, Vương Uyn Dung ánh mt di ra mà lui chân, qun áo không ngay ngn trn trong góc.
Lý Đình Chính đang cùng vi Vương Uyn Dung yêu đương vng trm, li b cháu trai Huyn Nguyt và Văn Mc Ngc va vn ti thăm.
Thy đám người An Lăng Tiêu và Túc Phượng đến, Tht đin h dn dn trn đnh li, khoanh tay nói: “Mc vương, Mc vương phi, chuyn xy ra vương ph ca các ngươi, dì ta, mt mũi ca toàn b Vương gia ta coi như đã b vt ti Tro Oa quc ri, ngươi đnh x trí thế nào đây?”
An Lăng Tiêu nào còn dám nói na ch, mt hi lâu mi dám chp tay nói: “Toàn b đu nghe theo Tht đin h x trí.”
“Lý Đình Chính nhanh chóng cưới dì ta v ph, cũng cách đi chc Hàn Lâm, hết thy công trng, vĩnh vin không được vào triu!”
Mc vương phi chn kinh, ch lng người trn mt nhìn Huyn Nguyt phân x.
Tôi đng phía sau cùng, im lng không nói.
V này coi như xong, tuy Huyn Nguyt là din viên chính, nhưng bn công chúa mi chính là người đng phía sau b trí.
………
Ngày y ra ph, tôi phái Kỳ Nhi đi mau thuc dng thai, còn mình thì ti Văn ph.
Nh câu nói kinh người kia ca tôi, Văn Mc Ngc – Văn đi công t lin nhanh chóng hn hn đi ra, theo phía sau lưng là mt soái ca ngc th lâm phong, tôi cười cười gt đu, trong lòng đ rõ đây chính là Huyn Nguyt Tht đin h trong truyn thuyết.
So vi tiu ngu ngc, hơn phn khí phách, thiếu phn nhu tình, đu là b dng vô cùng đp.
Cho tt c h nhân lui ra hết, Văn Mc Ngc lúc này mi kỳ quái nói: “Công chúa cái gì mà hoài vi thai, xin hãy nói rõ.”
Tôi gi v thương tâm, xoa xoa khóe mt y khut nói: “Văn Mc Ngc, ngươi qua cu rút ván, my ngày trước ngươi vi ta còn ‘hoa tin nguyt h’(*), gi có qu ri đnh không chu nhn ư?
(*) Hoa tin nguyt h: baidu gii thích không rõ lm. Chc có l là tâm s dưới ánh trăng.
Thy khóe ming Văn Mc Ngc rõ ràng git git, sau khi liếc mt nhìn nhau vi Huyn Nguyt đp bàn nhy dng lên: “Tên tiu t thi An Lăng Nhiên kia càng đùa càng quá trn! Lúc trước mượn gương mt ca ta đi ung rượu, ngâm thơ vi my phu nhân tiu thư còn chưa tính, bây gi… bây gi…”
Ngón tay cha vào ta ca Văn Mc Ngc hơi run run, cui cùng máu nóng dâng trào hóa thành cơn phn n rít gào vi Huyn Nguyt: “Suy cho cùng là ngươi có quan tâm hay không đây?!”
Huyn Nguyt b dng như đế vương, mc cho Văn Mc Ngc tùy ý va gào va rng, xong ri mi cười cười v v nói: “Ngc nhi ngươi bình tĩnh trước đã. Người ngm li xem, có n nhân nào hoài thai đa con ca gian phu mình ri còn có th khí đnh thn nhàn đến thế không?”
Văn Mc Ngc nghe nói thế xong, mi bình tĩnh li nhìn tôi.
Bn công chúa tm coi như không thy, va nhàn ri hp miếng trà.
Huyn Nguyt kéo Văn Mc Ngc ngi xung, ri mi thi l nói vi tôi: “Người quang minh chính đi không nói tiếng lóng, mong công chúa ch bo.”
Tôi được đường đường là mt hoàng t cúi đu chào, t chi thì bt kính, ch nh nhàng bâng quơ nói: “À, tht ra cũng không có gì, ch là mun xác nhn suy đoán ca mình mà thôi.”
Văn Mc Ngc ni cơn tam bành, nghiến răng kèn kt, nh Huyn Nguyt cng rn kéo li.
Huyn Nguyt có v có đu óc hơn so vi Văn Mc Ngc, hn nói: “S rng công chúa đã sm biết ‘Mc Ngc’ bên người không phi Mc Ngc tht, hôm nay ti đây chc là có chuyn khác?”
Tôi trm mc, lôi chuyn ca Vương Uyn Dung ra k hết đu đuôi ngn ngành.
Lúc tiu ngu ngc gi làm “Văn Mc Ngc” đến thăm tôi tng nói, hn cùng vi Lý Đình Chính có hơn mười năm giao tình, dám ly đu ra đm bo nhân cách ca Lý tiên sinh, bo tôi không cn lo lng chuyn ca Vương Uyn Dung. Dưới tình hung này, tôi tht không có cách nào ti tìm hn thương lượng vic Vương Uyn Dung mun phá thai, càng nghĩ, vn là mun đến Văn ph.
Tôi cân nhc, mc dù Vương Uyn Dung luôn ming chi bi Lý Đình Chính là “Mt người d thú”, “Đã hết hi vng đi vi hn”, nhưng sâu trong đáy lòng vn là yêu. Kết cc tt nht, không bng đ Lý Đình Chính danh chính ngôn thun cưới Vương Uyn Dung v, cho nên, tôi đo din “Cnh bt k thông dâm”, cũng như báo cho khp thiên h biết quan h ca hai người.
V phn tiu ngu ngc, thì không được đ hn phát giác làm hư chuyn xu, tôi đành phi ra tay đánh ngã hn trước.
Như thế, Vương Uyn Dung mi va lòng h d, đa bé cũng được gi li.
Huyn Nguyt nghe tôi nói xong ch cười nhàn nht.
“Kỳ tht chuyn bt k thông dâm thế này, ai đi t giác cũng đu có th, sao công chúa li nghĩ đến ta?”
Tôi nói: “Gn đây, Tht đin h đã được phong vương, có quyn có thế, nếu đ cho người ngoài bt gian, nói không chng s b m chng ta chuyn ln hóa nh, vic nh hóa xong, xóa hết du vết. Đến lúc đó, Vương Uyn Dung cũng không còn cách nào khác. Mà nếu như là Tht đin h t mình bt gian, thế thì có th sn đó h lnh cho hai người thành hôn, đến lúc đó li đ cho Vương Uyn Dung nói cho phu quân mình chuyn có thai, cũng không quá mun.”
Văn Mc Ngc nói: “Công chúa rt thông minh. Chc ngài cũng biết chuyn giao tình mười my năm ca An Lăng tiu t và Lý Đình Chính, vì là hn, cho nên mi tìm ti bn ta thương lượng. Nhưng mà, ngài cũng biết rõ chuyn An Lăng tiu t lén qua li vi bn ta, không s Lý Đình Chính cũng là người ca Huyn Nguyt sao?”
Tôi chép môi, đem tt c thiên biến vn hóa trong đu phun ra hết.
“Nếu Lý Đình Chính là người ca Tht đin h, vy coi như my li bn cung nói trước đó đu là vô nghĩa hết, ta hin ti nh Tht đin h thay th h ca ngài cho biu di ca ta mt câu tr li; nếu không phi… ta tin là Tht đin h rt sn lòng giúp ta.”
Nói xong, Huyn Nguyt con ngươi đen lp lánh, sc bén như dao nhìn tôi chm chm.
Bn công chúa đã đim trúng, mt cái đinh trong lòng Huyn Nguyt.
Cây đinh này, không phi ai khác, va đúng lúc là An Lăng Nhiên.
My năm nay An Lăng Nhiên gi ngây gi di như vy, sau lưng còn cu kết vi Huyn Nguyt, bt quá là vì tranh đot thiên h, cướp ngôi v hoàng đế. Sau khi đot được ngôi v hoàng đế xong, Huyn Nguyt cũng không chc được ngi yên trên chiếc ghế này, uy hiếp ln nht, chính là người tng đng minh vi hn – An Lăng Nhiên.
An Lăng Tiêu trong tay nm bao nhiêu binh lc, bi cnh ca Túc Phượng có bao sâu, tôi hoàn toàn không biết, ch cn mt Trương Thế Nhân, mt Lý Đình Chính, hai v tâm phúc này ca An Lăng Nhiên thôi cũng đ làm mt cái gai nhn sau lưng Huyn Nguyt.
Nếu như, có th da vào chuyn nh này ca Vương Uyn Dung, tước b uy phong ca Lý Đình Chính, áp đi dáng v kiêu căng ca An Lăng Nhiên, Huyn Nguyt đương nhiên là cu còn không được.
Huyn Nguyt mím mím môi, cười ha ha nói: “Công chúa vô cùng thông minh, Huyn Nguyt cam bái h phong. Chuyn này, bn ta nht đnh giúp.”
Văn Mc Ngc ngi mt bên h lnh, không tr li.
Huyn Nguyt hi: “Ch là không biết, làm sao công chúa nhn đnh đêm tht tch Lý Đình Chính chc chn s đến khuê phòng ca Vương Uyn Dung?”
Tôi git mình, đt nhiên nh ti chuyn vào my ngày trước, dưới h sen ánh trăng, tôi cùng vi “Mc Ngc công tước hi.
Khi đó li ngon tiếng ngt đương nhiên không phi là nói chơi, tôi hi cái gì, tiu ngu ngc lin đáp cái đó, còn ôm tôi vào trong ngc lén cười thm nói: “Ta cùng vi tiên sinh có mười my năm giao tình, ta ly nhân cách đm bo hn không phi là loi người vong ân ph nghĩa, s không ph Vương Uyn Dung.”
“Qu tht tiên sinh vi Vương Uyn Dung có chút hiu lm, ch là Liêm Chi nàng không cn phi xen vào, toàn b giao cho ta là được ri.”
“Tht tch my ngày sau, tiên sinh s đi tìm Vương Uyn Dung gii thích rõ ràng, Liêm nhi c yên tâm đi.”
Tóc tai chm vào nhau, mt rõ mn mt. (Chc là hai anh ch đang mi nhau!)
Lúc đó tha dp tôi đang tht thn, An Lăng Nhiên còn lén hôn tôi, trong đu vn còn mang máng sót li chút tư v mm mng và m áp ca đôi môi hn, tiếc là, toàn b mi th tt đp đu b tôi phá nát hu như không còn, mt chút cũng không còn.
Tôi li dng câu nói ca An Lăng Nhiên, bán đng tình cm ca hn, giúp cho Huyn Nguyt vn trước gi không có chút quen biết.
Chuyn Vương Uyn Dung xong xuôi, trước khi ri khi Mc vương ph, Huyn Nguyt hi: “Tiu vương c gan mo mui, vì l gì mà công chúa li hao tâm giúp đ Vương Uyn Dung như thế, thm chí còn bán đng An Lăng Nhiên?”
Đôi mt tôi lóe lên, cui cùng mi buông mí mt nói: “Đu là n nhân, chu không ni s đau lòng ca nàng.”
Mi hôm qua, Vương Uyn Dung còn kéo tay tôi nói, nếu đêm tht tch mà vn không thy thuc phá thai, nàng tình nguyn “Ngc nát gi thân.”
Huyn Nguyt nghe xong đon nga mt lên tri cười to: “Không phi vy, công chúa là đang mun tìm cho mình mt đường lui! Ngươi s phi lòng An Lăng Nhiên, sau này buông không được. Cho nên mi đành t tay bóp chết tt c hi vng ca hn, tìm ly đường lui vn toàn.”
Tôi vn không ngng đu, xoay người bước đi.
Huyn Nguyt nói rt đúng, tôi s n ân tình ca tiu ngu ngc, bn thân đng lòng. Cho nên, tôi mi t tay bóp chết tt c tín nhim mà “Mc Ngc” dành cho tôi, tôi mun cho An Lăng Nhiên thy rõ, bn công chúa ch là mt n nhân vô tình vô nghĩa, ích k gian trá.
Trước kia khi đi hc lén đc mt quyn sách, đc được mt câu như thế này: “Thiên c tình trường ch như mơ, gi tre múc nước như bt bèo.” Lúc y ch cm thy bun cười, châm chc thi nhân t mình tìm su, sao không chu ng mt gic thc dy ri coi như cái gì cũng không có đi?
Bây gi nhìn thy tiu ngu ngc lng lng nm yên trên giường, li cm thy nhng li này nói rt phi.
Có l, tôi còn chưa lĩnh hi hết, đi An Lăng Nhiên tnh dy xong, s càng hiu sâu thêm tư v này.
…………
Hôm sau, An Lăng Nhiên tnh li.
Lúc tôi thnh an Túc Phượng v, ch thy hn áo sam bc pht phơ, đng vườn mu đơn ngn người.
Cánh tay đ tôi ca Kỳ Nhi có chút run, tôi li thn nhiên đi đến trước mt An Lăng Nhiên.
“Ti qua ng ngon không?”
.”
“Hôm qua ung hơi nhiu rượu, ngươi b vp ngã, còn đau không?”
.”
“Biu di đã được Lý tiên sinh đón v, cũng biết ri ch?”
.”
Ba tiếng “” liên tiếp, ging như gt b hết toàn b cm tình ti hôm qua tiu ngu ngc dành cho tôi, tôi có chút không nhn được, tim đau c như b Vượng Trch cào cu, nhưng vn còn chưa chu cam tâm, li hi: “Ti qua ngươi bo có chuyn mun nói, là chuyn gì?”
Nghe vy, An Lăng Nhiên rt cuc cũng chu di di tm mt, bình tĩnh nhìn tôi, con ngươi trong veo như thy đáy.
“À, không có gì.”
Tôi lung lay thân mình, qu nhiên, t rước ly mt mt.
Tôi cười nói: “Vy là tt ri.”

Đường “Cu hưu thư, cui cùng cũng không còn xa.

Không có nhận xét nào :