Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 35

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 35


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH






Tôi cm thy, gn đây tôi càng tr nên thông minh.
Nh li hi trước khi cùng bn bè tho lun v đ tài ‘thông minh’, bn tôi ngc nhiên phát hin, nhng người được gi là tinh anh đng đu trong trường đu là bn xu nam xu n, còn nhng người bình thường xếp sau, thì đu là tun nam m n. Sau khi bước vào xã hi, đnh lun này càng được chng tht hơn, vì thế tôi vn tin rng thượng đế rt công bng, nhng m n xinh đp d thương đu di dt đòi chết, còn bn người d dng bng phng như tr sơ sinh thì li cc kỳ thông minh.
Đến Mc vương ph, tôi mi phát giác mình lm to ri.
Sai hoàn toàn.
T An Lăng Tiêu, Túc Phượng, cho đến An Lăng Nhiên, Văn Mc Ngc, không người nào là cây đèn cn du.
Đến lúc này, tôi mi đt nhiên nh ti mt đo lý ln mà cha già nhà có dy: m nhân cũng không phi bm sinh đã ngu xun, ch là b cái v b ngoài mê hoc, c ngày ch quan tâm đến dung mo, ăn mc, mt khác người ngoài li thích cái v ngoài này, nên hết sc giúp đ, lúc này mi phát hin ra s lười biếng và ngu xun ca bn h. Ngược li, người xu xí không ai thương tiếc, ch có th da vào năng lc ca bn thân đ chng minh chính mình, cho nên, trong lch s nhng người tài gii đa s đu là nhng người xu xí. Cái này cùng vi “càng lương thin thì càng nghèo” cũng là mt đo lý.
Vì thế, gn đây tôi suy nghĩ càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng thông minh.
Bi vì, bn công chúa b hy dung.
Không có tướng mo xinh đp, tây vin này ca tôi lin biến thành lãnh cung danh chính ngôn thc. Không người thương tiếc, không người đi hoài, tôi đành phi da vào s thông minh ca mình mà tìm kế sinh nhai.
Kỳ tht, la cháy trong nhà kho cũng không ln lm, lúc tôi vt vào cũng ch hít phi hai ngm bi. Nhưng tc ng có nói, ha vô đơn chí, lúc tôi còn chưa tìm được cái hp đng búi tóc thì đã lo đo va vào cái ct mt cái, hôn mê bt tnh.
Đến khi tôi tnh li, má bên phi đã b dán mt miếng băng gc tht dày, Kỳ Nhi đ mt nói, lúc mi người tìm được tôi, má phi ca tôi đã b la làm bng, dù Trương Thế Nhân y thut có cao ti đâu, trên mt vn đ li mt vết so to bng ngón tay cái.
Tôi nm trên giường không nói gì, đúng là người xui xo, đến ung nước cũng b mc nghn.
Bnh không lâu, An Lăng Tiêu cùng vi Túc Phượng đã ti hai ln, nói vài câu khách sáo, đ li chút thuc b ri đi; Trn Hin Nhu bn tâm vì tôi còn là công chúa, còn là dâu trưởng ca An Lăng gia, nên cũng đã đến mt ln, liếc mt sơ qua, thm khen người này vt my miếng nhân sâm vn li ri túm mông đi, bà ta đi chân trước, tôi sau lưng lin đem my miếng vn nhân sâm này b vào chén ca Vượng Trch.
Tht lòng tht d ngi khóc bên giường tôi hai ba ngày mi chu v vn là An Lăng Nguyt, đi tiu thư nàng mang cái gì ti tôi cũng không nh lm, ch biết nàng kéo tay tôi khóc nc n: “Ch dâu, ti gì phi vy ch? Ca ca không vong ân ph nghĩa đâu, huynh y không tht lòng thích Tri Nguyt công chúa đâu.”
Mt câu thc tnh người trong mng.
Tôi thế mi biết, hóa ra là hai tháng này không mt ngn c nào trong tây vin ca tôi ăn năn hi hn, tiu ngu ngc cũng đã cùng vi đương triu công chúa Tri Nguyt ‘tình c’ gp g ngoi thành, cũng nht kiến chung tình. Khong thi gian này, tiu công chúa điêu ngoa bc đng dính ly ph hoàng ca mình mun ông ta ch hôn mình cho An Lăng Nhiên.
Tin tc An Lăng Nhiên không còn là tên ngc na trong mt đêm đã lan truyn nhanh chóng, truyn khp Lc Vân Quc, danh hiu ‘thiên h đ nht m nam’ rt cuc cũng danh xng vi tên, nghe vy gi ngày nào cũng có mt đng n t thèm khát phương dung ca tiu thế t kin chân mà ch c ngày trước ca Mc vương ph.
Tht là… sĩ chưa ti ba ngày, phi nhìn vi cp mt khác xưa.
Lúc tiu ngu ngc chân chính đng cnh bên giường ca tôi, tương đi xa cách, tôi ch cm thy thế s xoay chuyn, hết thy, đu đã thay đi.
Ngày đó cưới Ô b lp thác, là vì mượn sc ca Đi Hãn Hp Hách Quc; hôm nay, tiếp cn Tri Nguyt công chúa, là vì ni ng ngoi hp. Ngày khi s ca bn h, s là gn sp ri.
Đôi mt đào sáng rc ca An Lăng Nhiên không chút gn sóng, hn ch nh ging nói: “Vết thương đã đ hơn chưa?”
Nng gt cui thu đúng là thi khc ăn tht người, vết thương ca tôi li còn đang kéo vy, mi ngày đu đau và nga đến khó chu, có th tt được sao?
Có điu bn công chúa vn rt có ct khí nói: “Tt nhiu ri.”
Chc là my ngày gn đây yêu đương vi Tri Nguyt công chúa rt suông s, tiu ngu ngc nghe thế thì vui mng cười nói: “Vy tt ri, nàng c ngh ngơi cho khe đi, có thi gian ta li đến thăm nàng.”
Nói xong, lin pht ng tay áo, đi mt dng.
Tôi ngi trên giường sng s, ngược li còn hi vng hn chưa bao gi ti.
Nếu không đến thăm, đã nói lên rng hn còn gin tôi, trong lòng còn gin chng minh tâm hn còn có ch cho tôi, tôi cũng có th t bào cha, t nói vi chính mình rng Tri Nguyt công chúa bt quá ch là quân c mun tôi ghen thôi.
Bây gi, hn hn h như gió mà đến đây, li mt lát, ri li hn h đi.
Ví như mt câu kch rt bun nôn: không s người hn ta, ch s người chưa bao gi đt ta trong tim.
Kỳ Nhi nói đúng, Tri Nguyt cũng ch là mt quân c thôi.
Tôi cũng thế.
Tôi nghĩ, cũng không cn thiết li đi bn tâm chuyn mình đi vi An Lăng Nhiên rt cuc là yêu, hay là không thương na ri.
Trước mt, chuyn tôi hn phi nên phi lo lng là làm sao ra khi ph.
Chc, không biết ‘hy dung’ có được tính là bnh him nghèo, có được hưu không nh?
……………
Đêm khuya gió ln trăng m, tôi nhìn người đang ngi trong phòng nhàn nhã ung trà – Huyn Nguyt, thm cười nht.  
Tôi cm thy, Mc vương ph qu là có nhiu nhân tài, ra vào t nhiên.
Đêm hôm đã khuya khot thế này, mà cũng có my con rui b bay đến quy ri gic ng? Lúc trước là Văn Mc Ngc, ln này li đến Huyn Nguyt. Chng qua là, người trước ti thăm tiu ngu ngc; còn Huyn Nguyt lúc này, là ti thăm bn công chúa tôi.
Huyn Nguyt t châm trà t ung, thy tôi trên giường ngi dy, li còn vô liêm s nói: “Công chúa ng no ri à?”
Tôi bước ti trước mt Huyn Nguyt đot ly chén trà trong tay hn, đi phó vi loi người vô liêm s bin pháp tt nht chính là – vô liêm s hơn.
Tôi bi thương nói: “Đêm dài đăng đng, bn cung phòng không gi chiếc, làm sao có th ngu ngon cho được?”
Huyn Nguyt run lên rt rõ ràng.
Tôi không ngng c gng cười nnh nói: “Nếu không thì… Tht đin h bi bn công chúa tiếp vy?”
Tôi c ý chìa ngón tay nhìn nhìn chiếc giường, li nói mang theo v thô b dâm – tiết, kết hp vi vết bng khó coi trên mt tôi, qu đúng là ch chê vào đâu được.
Bt quá, Huyn Nguyt không h là hoàng t, thy bn công chúa như thế thn thái cũng không hong ht mà b chy, ch ngượng ngùng s s mũi nói: “Công chúa còn chưa hết bnh, Huyn Nguyt sao dám làm càn?”
Tôi gi b đau lòng, ly khăn chm chm nước mt nói: “Ta biết, ngươi ghét b b dng ca ta.”
Tht ra, tôi vn cm thy vết bng bng ngón tay cái này không nh hưởng đến toàn cc, hin đi, người ngoài nhìn không biết còn tưởng là vết xâm; nhưng c đi, trong đáy mt nam nhân không chp nhn dù ch là mt ht cát.
Tôi nói thế, cũng lường trước Huyn Nguyt nht đnh biết khó mà lùi.
Ai ng người này li git mình, hn nói: “Người sáng mt không nói tiếng lóng, trước kia, công chúa còn có th dùng v b ngoài mà gi An Lăng Nhiên vĩnh vin bên cnh mình, nhưng hin ti… Th Huyn Nguyt nói thng, tính tình Tri Nguyt công chúa, tướng mo cũng không thua công chúa, trước đến gi đu là người mi thng người cũ, công chúa có tng nghĩ ti sau này dùng cái gì đ t bo v mình chưa?
Tôi lnh ging: “Tht đin h có ý gì?”
Huyn Nguyt ln này, tuyết đi không phi đơn gin là đến thăm.
Huyn Nguyt cười nói: “Công chúa là người thông minh. Chuyn Lý Đình Chính ln trước, ngài đã nhìn thu tâm tư Huyn Nguyt, hôm nay bng hu ngày mai đi th, thế lc ca An Lăng Nhiên và Túc Phượng, Huyn Nguyt tht không dám xem nh, nghĩ li, s là ch có công chúa mi có th giúp ta.”
Tôi lnh lùng liếc mt mt cái, thong th nói: “B Tht đin h trong ph té xung nước à, hay bng đu óc? Nếu ngài đã nhn đnh ta thích An Lăng Nhiên, ngài cho rng ta s giúp ngài hi hn sao?”
Huyn Nguyt chp tay cười to: “An Lăng tiu t là người ca ta, sao ta li hi hn? Ch là s ngày sau có chút gn sóng, cho nên trước tiên d trù áp chế mt phen thôi, mà vic này người khác làm thì ta không yên tâm lm, cũng ch có mi công chúa.”
Tôi há ming mun nói, li b Huyn Nguyt đot trước, hn nm tay tôi nói: “Đương nhiên, công chúa cũng không làm không công. V phía Tri Nguyt, Huyn Nguyt s đích thân sp xếp, bo đm nht đnh không đ bước vào ca Mc vương ph.”
Tay tôi run ly by, đc nht là lòng d đàn bà. Mà Huyn Nguyt nguyên bn là mt con sói.
Mt con chó sói đc ác.
Hn nhm đúng thi cơ, thy tôi b vng v đến tinh thn sa sút, nên mun li dng s đ k ghen tuông ca n nhân đi hãm hi tiu ngu ngc, ly cái này cng c giang sơn sau này.
Cho nên nói, bn người thng tr cho đến gi cũng không ai là người nhân t.
Khuôn mt Huyn Nguyt vn l v cười ôn hòa như cũ: Công chúa, ngươi cm thy cuc mua bán này thế nào?”
Rút tay mình v, quay lưng v phía hn nhm mt li.
“Ngươi nghĩ, nên làm thế nào?”

Không có nhận xét nào :