Vì những câu chuyện hoàn

HƯU THƯ KHÓ CẦU - CHƯƠNG 43

Không có nhận xét nào
CHƯƠNG 43


CHUYỂN NGỮ: THANH THANH






Hôm sau, Lc Vân Quc mưa như trút.
Vãn chiu, tôi vì chuyn ca Tri Nguyt khiến cho ng không yên, lăn qua lăn li trên giường, trái lăn phi đá.
Mt chc li lm bm lu bu hết thy đu là âm mưu, là An Lăng Nhiên c ý an bài cho Tri Nguyt đến kích thích bn công chúa; mt chc li đm ngc chán nn tiu ngu ngc li dám hái hoa di sau lưng tôi, ti ti lui lui, cho ti na đêm, vt v lm mi ng được.
Nhưng mi ng được mt lúc, tôi bng nghe bên tai truyn đến tiếng nước chy ào ào, đu gi nhn không được mà bt đu nhc nhi.
Khi ti mùa đông, Tinh Nhu lu mt dù nm l loi gia h, cao hơn nhiu so vi mt nước, nhưng bn công chúa vn th nhn được s, mi ngày đu chu đ s xâm nhp ca hơi lnh lúc triu dâng, chăn trong lâu cũng luôn m ướt có phơi cũng không khô, vì thế, tôi ta như tht biến thành mt công chúa không may danh phù kỳ thc – ti nào cũng ôm ánh mt tri m áp trong người mà nm lnh run dưới chăn.
My ngày tiếp theo, li còn b phong thp, bây gi đu gi li còn đau lâm râm, tôi cũng không đ ý nhiu lm, tr mình ng tiếp, nhưng ta như tiếng nước chy l m bên tai càng ngày càng ln, tôi va trn mt nhìn xong, nht thi không biết làm sao.
Khóe mt tôi thp thoáng như có bèo ni trên mt nước, ào ào dp dn như đang lướt sóng tng trn tng trn, tôi ngi dy s th, mi phát hin chăn đã b ướt hơn phân na, mưa bên ngoài vn còn rơi tí tách.
Tôi ngược li thm khinh b mình, hóa ra hôm qua c ti ch lo ri rm, không chú ý đến tri mưa, qua c mt đêm tích nước, nước mưa đã tràn vào Tinh Nhu lâu, dâng ti giường bn công chúa, tiếc thay, lúc này mi đúng tht gi là tha cơ hãm hi, b nht dìm trong nước mưa.
Tôi va thm than kh, va ly m trà múc nước, nhưng là cũng phí công, trong lâu ngoài lâu này bình thường cũng đã cao hơn mt h, bn th v phía b đi din canh gi tôi trước đó không biết đã tranh th mưa to trn ch nào ung rượu, bn công chúa gi tri không thu, gi đt không linh, li thêm hai cái chân đang ngâm trong nước càng lúc càng đau, vì thế ch đành phi ngi ch trên giường cách mt nước không cao lm, ôm đu gi khn cu ông tri thương xót, có th nhanh nhanh nhc my người đi tiu đêm nh ti còn có mt Hp Hách công chúa hng hnh ra tường trong thy lao, bng không, tôi ch s ti sáng mai, lúc bn h đến xem tôi, thi th ca tôi đã trôi ti b bên kia ri.
S tht chng minh, ông tri mc dù có hay ng gà ng gt tht, nhưng trong thi khc khn cp nht vn kp tnh li.
Ước chng lúc nước h dâng lên ti giường, va qua bp chân bn công chúa, rt cuc cũng có người xut hin.
Lúc đó tôi đang ôm b vai hàm răng va lon x, ánh mt đã có chút mơ h, ch có l tai còn minh mn mà nghe ngóng đng tĩnh bên ngoài, thp thoáng nghe thy âm thanh chun chun lướt nước tch tch bên ngoài, đang đnh kêu cu, cht nghe tiếng li nước truyn vào phòng, hóa thành tiếng đng ca vt nng chìm dưới nước, gp rút đi ngược li hướng nước chy ào t tiến v phía tôi. Còn có, âm thanh t nhiên ca thượng đế.
Người n st rut gi: “Liêm Nhi, Liêm Nhi!”
Tôi mng r, ly hết sc lc cha đng c đêm trong người ra, yếu t nói: “Jesus, Jesus, ta đây này!”
Nói xong, cui cùng cũng chu hết ni mà ngt đi.
…………
Nn nhà, bếp m, giường thơm, nm êm.
Đây là phn ng tnh li đu tiên ca tôi.
Phn ng th hai là Kỳ Nhi cùng vi Vương m m, và mt đám nha hoàn đu dui c ra nhìn tôi.
“A, thiếu phu nhân tnh ri!”
“Tnh tht ri, tnh tht ri!”
“A di đà pht, ta phi đi kin báo cho bn Tường Ca mi được, đêm đó bi vì bn h t ý ri khi cương v công tác, gi còn đang quỳ phía sau vin.”
“Mau đi bm báo Vương phi!
“Ta đi mi Trương đi phu!”
“Ta đi bưng lò than ti!”
………
Bn công chúa đt nhiên có cm giác tht s kh tn cam lai, nhìn bn h nhân chy ti chy lui, Kỳ Nhi ly khăn nóng lau mt cho tôi, hc mt ca tôi có chút nóng.
Kỳ Nhi nói: “Công chúa khe nhiu chưa?
Không biết có phi tôi rt mn cm hay không, tôi cm thy câu hi này ca Kỳ Nhi rt công thc hóa, ging nói không được tt, khuôn mt cũng dài như nga, thy tôi tnh ri mà đến mí mt cũng không thèm nâng.
Này… đang gin tôi sao?
Tôi được Kỳ Nhi giúp ung hết my ngm trà nóng, mi tìm li được ging nói ca mình: “Kỳ Nhi, ngươi không vui sao?
Kỳ Nhi nghe vy, nhìn khp phòng thy cũng ch có hai người bn tôi, mi nói: “Công chúa, hôm qua ta đi ri, có phi còn có người đến không?”
Tôi chp mt, hôm qua lúc Tri Nguyt và Kỳ Nhi đi ri, đích tht còn có mt v khách quý ti – Lam công công trong cung.
Lam công công này tôi biết, đng có thy hn là mt tên nam không ra nam n không ra n, mc đ thái giám còn rc r hơn so vi ph n, ông ta chính là tâm phúc bên cnh Lc Diên đế. Công công bước nh chân, ch mc mt b đ đ chót vin được khm bc, mt trên thiêu vô s con bướm nh nào vàng lc lam, cùng vi nhánh hoa hi đường rc r mà công công bình thường không th nào sánh bng, li không ging như lúc trước mang thêm my cái vòng tay, ngc bi vui mt.
Lam công công nói, hn phng mnh Thánh thượng đến đ điu tra chuyn hng hnh vượt tường, s trong đó còn có oan tình khó nói, vì vy phái tâm phúc đến tìm hiu.
“Ô b lp thác công chúa không cn phi s, ngô hoàng anh minh, đã lnh cho thn, nếu tht là do Mc vương ph gia làm khó d, vy nước bn “vng trm” lên người ngài, ngài ch cn nói cho lão nô, lão nô nht đnh đi k rõ ngn ngành cho Hoàng thượng biết, làm ch cho công chúa ngài.”
Tôi ngc nhiên, trước gi ch cho Lc Diên đế là mt tên hôn quân, nói không chng li là mt lão vương bát gi trư ăn h. Ba phương thế quân, ông ta đã sm rõ, hôn s ca Mc Ngc và Nguyt Nhi cho dù không có tôi gia cn tr, nói không chng lão cáo già này còn có sau chiêu.
Ch là như bây gi cũng tt, trai cò tranh chp, ngư ông như ông ta li có th tha thng truy kích. Nếu là người bên ngoài, tht s vng trm, thy được ch da Lc Diên đế như bây gi, khng đnh s thay trng đi đen, kiên quyết nói Mc vương ph buc mình làm thế, c vy, Lc Diên đế lin không tn mt binh mt tt nào cũng có th dn được hang ca An Lăng Tiêu.
Tiếc là, ông ta đã nghĩ sai ri.
Tôi ngoi tr bn thân, cũng chưa tng có chút xíu ý t nào tn thương đến Mc vương ph.
Tôi nói: “Công công lo lng quá ri, không có chuyn này.”
Lam công công nhướng mày, v mt nhìn tôi có chút khinh b, không chng trong lòng còn đang nghĩ có ai mà ngu như tôi không, ngay c có cơ hi cn ngược li mt cái cũng không dám.
“Công chúa ngài nên cn thn ngm li xem? Nếu phi vác trên lưng danh hào dâm ph cũng không d nghe cho lm.”
“Tht s không có, bn cung đúng tht là đã hng hnh ra tường, công công mi v cho.”
Chuyn sau đó không cn k na.
Tôi nhìn khuôn mt trong sáng ca Kỳ Nhi, “Lam công công có vn đ gi à?”
Kỳ Nhi nén gin, vt khăn mt trên tay ra dt khoát lc đu.
“Công chúa cô nói thc đi, có phi không tin Kỳ Nhi không?”
Tôi ngc nhiên, sao t nhiên li nói vy?
T lúc mình xuyên ti đây, đu là do Kỳ Nhi chăm sóc, giúp đ, nếu không có cô y, tôi đã sm chết t đi nào. Chuyn này… Tôi nhanh chóng t rõ tâm ý: “Kỳ Nhi ngươi đng nên nghĩ by b, có phi có k nào tha lúc khong thi gian ta b giam lng ri khua lưỡi không? Tâm tư ca ta đi vi ngươi chng l ngươi còn không hiu sao?”
Nghe vy, Kỳ Nhi đt nhiên chn đng, có chút không khng chế được mà đng dy hét vi tôi: “Vy tâm ca Kỳ Nhi đi vi công chúa, cô cũng không biết sao?”
“Nếu cô đã tht tâm đi vi ta, c gì phi sau lưng ta cùng vi tên Văn Mc Ngc kia bày trò h?”
“Đó là chưa tính, sao đêm qua cô còn đnh múc tt c nước bn v phía mình?”
“Cô có biết hay không, hin ti chuyn này đã rơi đến tai Lc Diên đế, c hoàng cung, c Lc Vân Quc đu tin bay đy tri hết ri!”
Tôi im lng, đ mc cho Kỳ Nhi phát ha.
Kỳ tht hôm Kỳ Nhi đến Tinh Nhu Lâu thăm tôi, tôi lin cm thy cô y có gì đó không vui. Ch là hôm đó có người chèo thuyn, mt đng nha hoàn gã sai vt, chúng tôi có mt qua mày li, cũng không th nói gì nhiu.
Lúc này, Kỳ Nhi rt cuc cũng ni gin.
Gin thì theo lý phi gin tht, chuyn này, đích tht cũng là do tôi không đúng trước.
Lúc cùng Văn Mc Ngc bày ra v din hng hnh vượt tường này, tôi cũng không nghĩ ti chuyn cho Kỳ Nhi biết. Kỳ Nhi nếu có th h tr Túc Phượng la tôi vi tiu ngu ngc đng giường, cũng nói lên rng cô y đã dung nhp vào cuc sng ca Mc vương ph, kỳ tht cũng là mong cho tôi sau này được sng yên n.
Đáng tiếc tht là đáng tiếc, tôi còn la chn con đường cu hưu thư này.
Kỳ Nhi thy tôi không nói, có l la gin không còn ln na, li b nhào vào bên giường tôi nh ging nói: “Công chúa, cô mo him ln như vy, ch là vì cu hưu thư, cô có biết bn thân mình có th đu rơi xung đt không?!”
Lòng tôi dao đng, nhìn đôi mt hơi hơi phiếm hng ca Kỳ Nhi, có chút đau lòng, tôi b bnh đã nhiu ngày, cô y còn c nén la gin trong lòng mà chăm sóc tôi.
Tôi vut vut đu ca cô y cười nói: “Cơ hi sinh ra t trong nguy him, không phi đã qua ri sao? Không có gì đâu.”
“Không có gì đâu?” Kỳ Nhi kêu lên quái l, li như đa tr mà vt đng dy, lc đu nói, “Cô, cô…” Mt lúc lâu sau cô y mi dui thng đu lưỡi nói: “Công chúa à công chúa, cô ngàn sai vn sai li sai ngay chuyn giu diếm ta ln này. Cô có biết hay không, hin ti Hp Hách Đi Hãn đã biết được chuyn này; cô cũng có biết hay không, Đi Hãn đã viết thư ra roi thúc nga cho người ti báo vi Lc Diên đế, đòi x trm!”
“…” Tôi git mình, nht thi không kp phc hi li tinh thn.
“H?”
Kỳ Nhi st rut nói: “Văn Mc Ngc là người Lc Vân, mc dù hn ta biết đa v ca n t Hp Hách rt cao, nhưng là có mt th tuyt đi tuyt đi không được phm. Hp Hách, n t có th t ý la chn nam nhân mà mình thích, nhưng nếu đã nhn đnh, thì c đi không th sa, mc k nam nhân này sng hay chết, cô cũng đu phi tuân th ha hn, chăm sóc nam nhân đó c đi. Công chúa cô có là con gái ca Đi Hãn đi chăng na, nhưng nếu đã phm vào cm k ca Hp Hách quc, cho dù Đi Hãn có th cô, vu bà tông sư ca Hp Hách cũng s phái người ám sát cô dù là chân tri góc bin, tiêu dit ni s nhc này ca Hp Hách. Cô đây chính là t mình nhy vào h la ri đy!”
Tôi m to hai mt, nht thi không nói gì.
Nm trên giường, mc dù không cm thy được có phi chân có chút như nhũn ra hay không, nhưng trán tôi đã đ tng tng m hôi dày đc.
Nói vy thì, tôi chết chc ri?
C nhân tng dy, chết có nng như thái sơn, cũng có nh ta lông hng.
Tôi vì hng hnh ra tường mà chết, nếu như ti Diêm Vương đin, chng phi là chết oan sao?
Kỳ Nhi thy tôi không đáp tr, hít tht sâu, li tiến đến trước mt tôi, cm ly tay ca tôi.
“Công chúa, ta đã nghĩ ri, gi ch có mt cách.”
Tôi giương mt nhìn cô y, có chút tht kinh.
“Khai ra An Lăng Nhiên. Nói cho mi người, kỳ tht gian phu chính là An Lăng Nhiên.”
Tôi buông mí mt, tia hào quang duy nht trong mt cũng dn tt đi.
Nếu mà như thế, so vi Lam công công d tôi nói ra “Mc vương ph bc tôi hng hnh ra tường” có gì khác nhau đâu? Giy không th gói được la, đã nhiu năm như vy, mt khi chuyn hai Văn Mc Ngc xut hin hai nơi phát sinh, không có kh năng không ai phát hin, nếu tôi khai ra tiu ngu ngc, Lc Diên đến tùy tin ban cái “ti khi quân” cũng đ làm Mc vương ph sp đ, hơn thế na, Lc Diên đế hoc là Thái t Huyn Dc cũng s bt đu cnh giác, khi đó, binh lc phía sau An Lăng Tiêu, tài vt, còn có Lý Đình Chính, Trương Thế Nhân, Văn Mc Ngc… đu có th b đào ra.
Vì mng ca tôi, mà phi hy sinh nhiu người như vy, ti này so vi “Hng hnh ra tường” còn ln hơn nhiu?
Tht s có th ch?
Công chúa. Kỳ Nhi li cúi đu gi.
Tôi rút bàn tay ca mình t trong tay cô y ra, nhm mt ngưng thn.
“Có l ta… còn nghĩ li.”
Tôi vn đơn thun ch mun cu hưu thư, đơn thun mun ri khi âm mưu qu kế, ch là sao tôi càng mun trn, thì my th này li càng qun ly tôi càng cht, càng làm cho tôi không th ni?
Có l, tht s chết cũng không ti lm.

Không có nhận xét nào :